Nghe thấy Trương Tố Nga không muốn dùng ngọc hoán đổi để thay đổi năng lực quang cầu chỉ dùng để phát sáng của mình, Trần Lâm không nhìn được kinh ngạc trợn mắt há mồm.
Mãi một lúc lâu, Trần Lâm mới khẽ lắc đầu cười nói:
- Tố Nga, ngọc hoán đổi này ta đã cho nàng, cần thì cứ dùng đi không cần phải ngại...
- Tuy nó đúng là có tính hên xui nhưng vẫn tốt hơn quang cầu...
Huyết giáp không đổi được, Trương Tố Nga chỉ có thể đổi năng lực còn lại của mình là quang cầu.
Một lần không đổi được, Trần Lâm chỉ đơn giản nghĩ là Trương Tố Nga ngại nên mở miệng khuyên nàng.
Tuy nhiên Trương Tố Nga lại xua tay lắc đầu nói:
- Không...!không phải, ta không có ngại...
- Chỉ là quang cầu rất thích hợp với ta, thật ra nó dùng rất tốt nên ta không muốn đổi...
- Để...!để ta cho ngài xem...
Nói xong Trương Tố Nga cũng không nhiều lời rút đao chạy đến đàn cua khổng lồ đang hành quân.
Thấy thế Trần Lâm thoáng ngạc nhiên nhìn theo bóng lưng đẫy đà của Trương Tố Nga rồi cười nó:
- Rốt cuộc Tố Nga đang bày trò gì?
- Ngài nhìn là biết...
- Đội thị nữ của ngài không yếu đâu...
Ngược lại Phương Tuyết biết rõ Trương Tố Nga muốn là gì khẽ cười nói.
Nghe thấy thế Trần Lâm lại càng tò mò xem rốt cuộc Trương Tố Nga muốn là gì.
Rất nhanh dưới sự chờ đợi của Trần Lâm, Trương Tố Nga đã chạy đến gần đàn cua khổng lồ đang ầm ầm duy chuyển rồi chọn một con khá xa đàn phát động tất công.
Tuy nhiên, Trương Tố Nga lại không thiên về tốc độ hay năng lực ẩn tàng gì, con cua khổng lồ kia rất nhanh đã phát hiện ra nàng không chút sợ hãi đưa lên chiếc càng cua to lớn kép tới.
Ngược lại Trương Tố Nga cũng không chút sợ hãi trước đối thủ nặng ký kia cấp tốc nghiên người né tránh rồi vung đao chém xuống chiếc càng cua to lớn đáp trả.
Rất may cho Trương Tố Nga con cua khổng lồ tuy to lớn mạnh mẽ nhưng bù lại tốc độ lại không phải thuộc dạng quá nhanh, Trương Tố Nga đã cảnh giác từ trước nên dễ dàng né tránh một kẹp kia rồi xuất thủ đánh trả.
Tuy nhiên Trương Tố Nga cũng không có sở trường sức mạnh gì như Lâm Mỹ Anh, một đao chém xuống kia dù vô cùng sắc bén nhưng lực đạo không đủ chỉ để lại một vết thương dài trên chiếc càn to lớn của con cua khổng lồ.
Đang vui vẻ bò theo đàn thì bị tập kích còn để đối thủ chém bị thương, con cua khổng lồ vô cùng tức giận gần như rơi vào trang thái cuồng bạo điên cuồng tấn công, hai chiếc càng cua to lớn không nhàng hạ như trước nữa mà liên tục kẹp tới muốn cắt đối thủ phiền phức kia làm đôi.
Con cua khổng lồ có ưu thể tuyệt đối về hình thể, sức mạnh và nhất là vô cùng trâu bò, Trương Tố Nga đúng như Trần Lâm nghĩ dù có hàng nóng trong tay nhưng lại không sở hữu năng lực quá ngon phục vụ cho việc chiến đấu nên khó lòng chơi được với đối thú khó chơi lại vừa lúc khắc chế mình này.
Thế nên sau một kích chém bị thương đối thủ, Trương Tố Nga không chỉ không chiếm ưu thế ngược lại còn bị đối thủ chèn ép, dù sao nàng cũng đang chấp đối thủ khi không nhờ vả được gì vào năng lực của bản thân.
Tính ra vấn đề này không liên quan đến kinh nghiệm chiến đấu hay độ máu chiến mà lại là độ may mắn.
Thằng nào may mắn có được một năng lực tốt chính là một bước lên mây nhưng không may có được một năng lực quá phế chính là phải chật vật như Trương Tố Nga.
Chính vì thế những người sở hữu năng lực được đánh giá là mạnh chắc chắn sẽ nhận được nhiều ưu đãi nhất là trong nhân loại, Trương Thiết chính là một ví dụ điển nhìn.
Tuy nhiên cũng vì thế mà trong tương lai xa khi nên văn mình nhân loại đã bắt đầu được xây dựng lại, sự phân chia giai cấp giữa người với người lại dựa trên năng lực của hệ thống, có những thanh niên khi sinh ra đã sở hữu năng lực bá đạo từ đó được định sẵn là thiên chi kiêu tử được người người xem trọng, nhưng cũng có những kẻ được sinh ra lại sở hữu những năng lực quá phế từ đó bị xem là phế vật người người khinh rẻ không khác gì tu tiên giới trong truyện của tàu khựa.
Tuy nhiên đó là chuyện của tương lai còn hiện tại, trước bất lợi lớn như thế của Trương Tố Nga, Trần Lâm lại không ra tay giúp sức để này tự do hành động.
Trương Tố Nga đã nói mình chơi được thì Trần Lâm sẽ để nàng chơi, xem xem năng lực quang cầu cả nàng sẽ giết chết con cua khổng lồ kia kiểu gì...
Rất may không phụ sự kỳ vọng của Trần Lâm, Trương Tố Nga đã có hành động...
Lợi dụng điểm mù của con cua khổng lồ, Trương Tố Nga lập tức lách người né tránh chiếc càng cua đang đánh tới rồi nhún người lao đến một đao chém xuống vùng mặt của con cua khổng lồ nơi có thể xem như yếu nhất trên người của nó.
Cảm nhận được nguy hiểm con cua khổng lồ hung tín bạo phát không thèm né tránh mà đưa chiếc càn bé đánh tới muốn kẹp chết đối thủ trước khi bị chém trúng.
Tuy nhiên dị biến lại phát sinh...
Trước người Trương Tố Nga đột nhiên xuất hiện một quá cầu trong suốt rồi như một mặt trời thu nhỏ phát ra tia sáng chói lọi...
Ánh sáng cường độ cao đột nhiên xuất hiện ngay trước mặt khiến con cua khổng lồ không kịp thích ứng bị ánh sáng kia là cho lóa mắt choáng váng, cơ thể khổng lồ thoáng đình trệ một nhịp.
Chớp lấy thời cơ đó Trương Tố Nga lập tức rút đao đâm tới, lưỡi đao sắc bén không chút khó khăn xuyên qua lớp giáp xác ngay trên miệng khiến con cua khổng lồ chỉ kịp gầm lên một tiếng đau đớn rồi điên cuồng giãy giụa muốn hất bay Trương Tố Nga...
Đáng tiếc con cua khổng lồ này đã khinh địch nên hửi địch...
Mặc kệ con của khổng lồ điên cuồng giãy giụa thế nào, lưỡi đao đen tuyền theo một đâm của Trương Tố Nga vẫn xuyên qua miệng nó đâm thẳng lên não hải.
Não bị tổn thương con cua khổng lồ dù có trâu cách mấy cũng phải ngã ầm xuống đất bỏ mạng, ngoan ngoãn trở thành điểm kinh nghiêm cho Trương Tố Nga.
Phát quang đại pháp có thể nói là thành công rực rỡ.
- Đm...!ánh...!ánh sáng của Đảng là đây sao...
Bên kia chứng kiến đại chiêu rọi đèn vào mặt đối thủ kia của Trương Tố Nga, Trần Lâm không nhịn được trợn mắt há mồm kinh ngạc...
Đúng là trên đời này không có phế năng lực chỉ có phế nhân.
Mặc dù hơi mất dạy nhưng một chiêu kia đúng là độc.
Quang cầu đúng là phế năng lực khi chỉ có một khả năng duy nhất là phát sáng, nhưng Trương Tố Nga đúng là bá đạo trong từng hạt gạo đã lợi dụng chính khả năng phát sáng tưởng chừng như vô hại kia làm tuyệt chiêu của mình.
Có thể nói trừ thằng hiệp sĩ mù ra còn lại dù cho là bá đạo như Long Hoàng, Sa Hoàng hay Kim Mao Sư vương gì đó thì đánh lộn chắc chắn cũng phải nhìn, thế nên khi đang đánh nhau mà bị một ngọn đèn pha công suất lớn đột nhiên rọi thẳng vào mặt thì thằng nào mà đỡ được.
Đến lúc đó thị lực kiểu gì cũng bị ảnh hưởng mắt nổi đom đóm không thấy được gì ngoan ngoãn để Trương Tố Nga làm thịt.
Cái độ vô sỉ của đại chiêu kia đúng là làm người ta không rét mà run, hảo lợi hại...
- Moá...!thảo nào Tố Nga không chịu đổi năng lực quang cầu của mình, thì ra là có trò mất dạy này...
Nhìn vào xác con cua khổng lồ chết oan chết ức, Trần Lâm không nhịn