Bên trong tổng bộ Kim Ngưu bang, nơi quy tụ những lực sĩ trâu bò nhất cái Viễn Đông này trước và cả sau mạt thế.
Không ít thành viên mang trong mình đam mê bất tận chỉ vừa mới từ bên ngoài trở về sau những ngày dài chiến đấu đã vội vàng đến đây khoe ra những cơ bắp chắc nịch đầy nam tính xem như một loại hình thức vui chơi giải trí.
Tuy nhiên khi phát hiện ra Ngưu Tam Nương đã trở về còn dẫn theo không ít người, những man ngưu lực sĩ này như thấy được mùa xuân đã về rống lên một tiếng đầy sướng khoái như trâu rống rồi nhanh chân cháy đến đón chào những người mới này.
Tính ra Kim Ngưu bang đã lâu không có ma nào dám gia nhập.
Ầm...!một tiếng...
Không biết từ đâu bay ra, mười tám vị tráng sĩ thân hình cao lớn uy vũ bất phàm, người chỉ mặc mỗi cái quần để lộ ra cơ bắp rắn chắc kết hợp cùng cái đầu cạo trọc không khác gì Trần Lâm đột nhiên nhảy ra rối đứng chắn trước mặt đám người Ngưu Tam Nương.
Không chỉ thế cả bọn lập tức tạo dáng người đứng kẻ ngồi khoe ra những khối cơ bắp to lớn trên cơ thể mình nhìn không khác gì đội nhìn Thập Bát La Hán của Thiếu Lâm tự rồi đồng loạt hét lớn:
- Chào mừng Tam tỷ đã về...
Đứng một bên nhìn cái đội hình hùng hổ như thế chỉ là để...!chào...
Trần Lâm không nhịn được hít một ngụm lãnh khí nhìn 18 vị hảo hán này nhất là cái đầu trọc của họ trong lòng thầm nghĩ.
“Moá nó...!có khi nào nữ nhân chạm dây kia mời chào mình về là để nhập vào cái bọn này hay không?”
Ngược lại bên phía đối diện, đội ngũ 18 vị hảo hán này cũng nhìn nhóm người mới theo chân Ngưu Tam Nương cẩm thận đánh giá, nhất là cái đầu trọc của Trần Lâm được trọng điểm nghiên cứu nhiều nhất.
Rất nhanh sau đó một trong 18 vị hảo hán kia không nhịn được cười lên vui vẻ hỏi:
- Tam tỷ đây người mới sao???
- Hơi ốm...!nhưng không sao huynh đệ ta lo được...
Nói xong hắn ta đưa ánh mắt đầy “thèm khát” nhìn Trần Lâm còn khẽ li3m li3m môi khiến vị Huyết tổ đại nhân này lần đầu trong đời biết được chữ sợ viết thế nào.
Cảm nhận được cúc hoa đau rát và nhận thấy bản thân dường như đã rơi vào “động”, Trần Lâm không nói hai lời lập tức quay đầu bỏ chạy.
Tuy nhiên ngay khi Trần Lâm vừa quay đầu muốn chạy thì Rầm...!một tiếng...
Cánh cửa lớn đột nhiên đóng sầm lại, một nam nhân to lớn phải cỡ 1m9 như một con gấu đen đã xuất hiện sau lưng Trần Lâm chặn bước chân đào thoát của cậu lại.
Cánh tay lớn như cương thiết giữ bờ vai gầy bé nhỏ của Trần Lâm, nam tử cao to đen hôi kia cất ra chất giọng ồ ồ như thú rống cười nói:
- Tiểu huynh đệ...!chào mừng ngươi đến Kim Ngưu bang...
- Ta là Ngưu Đại Lực hội trưởng Kim Ngưu bang, sau này chúng ta sẽ là huynh đệ...!ha...!ha...
Ngược mặt lên nhìn nam tử vừa cao vừa lớn trước mặt và nhất là cảm nhận được cánh tay rắn chắc giữ lấy vai mình gần như không thể cục cựa được gì...
Trần Lâm lệ nóng chảy đầy mặt nhỏ giọng nói:
- Tốt...!Ngưu hội trưởng...
- Ta gọi là Trần Đại Kê...!thật ra ta đến đây chỉ là để...!ahhh...
Tuy nhiên không đợi Trần Lâm kịp nói hết câu...
Ngưu Đại Lực đã vô vai Trần Lâm cái bóp khiến Trần Lâm suýt chút nữa thổ huyết rồi cười phá lên nói:
- Là để gia nhập Kim Ngưu bang chứ gì...!ha...!ha...
- Gà tiểu huynh đệ quả nhiên là có tuệ nhãn, ốm yếu như ngươi vào Kim Ngưu bang là đúng rồi...
- Ta đảm bảo chỉ trong vòng một tháng sẽ giúp ngươi hiểu được chỉ có nam nhân mới đem lại hạnh phúc cho nhau...!ha...!ha...
- À không...!ý ta là ngươi sẽ hiểu được thế nào là nam nhân chân chính...!phải nam nhân chân chính...!ha...!ha...
Không dừng lại ở đó...
Ngay khi vừa dứt lời Ngưu Đại Lực đã chơi lớn mạnh mẽ xé bỏ chiếc áo đang mặc để lộ ra những khối cơ đầy nam tính trước mặt Trần Lâm rồi đứng đó tạo dáng kheo ra bắp tay lực lưỡng như muốn cho Trần Lâm thấy được nam nhân chân chính là phải như thế nào.
Phía trước là Hắc Hung Tinh đứng chặn cửa, phía sau là Thập Bát La Hán bao vây...
Trần Lâm lúc này mới hiểu được cảm giác lão Đường Tăng rơi vào động bàn tơ thế nào, chỉ là động bàn tơ của người ta khá ngon còn cái động này chỉ sợ sẽ phải đau lỗ đít.
Không chấp nhận cúc hoa điêu tàn trước đàn trâu bò kia, Trần Lâm lập tức có xúc động muốn rút đao mở đường máu bỏ chạy.
Ngược lại đứng một bên nhìn Trần Lâm bị đám cự ma kia bao vây...
Chu Lệ Đình không nhịn được ôm bụng cười phá lên thích ý, thật ra Chu Lệ Đình đã sớm nghe được không ít điều thú vị về cái bang hộ này.
Tuy nhiên xét cho cùng đây cũng chỉ là phong các chào đón người mới độc lạ của Kim Ngưu bang mà thôi.
Trong suốt thời gian ở Viễn Đông, Chu Lệ Đình chưa hề nghe qua chút thông tin không lành mạnh gì về cái bang hội này, có thể nói Kim Ngưu bang là một cái bang hội khá tốt ở Viễn Đông rồi.
Thế nên Chu Lệ Đình mới quyết định không nói gì thuận theo Ngưu Tam Nương về đấy, vừa có nơi trú ẩn thích hợp, vừa hù dọa tên này đôi chút xem như trả đũa việc hắn đã bỏ rơi nàng.
Bên kia ngay trước khi Trần Lâm sắp bị sự chào đón nhiệt tình kia mà làm những điều dại dột...
Ngưu Tam Ngưu đã tức giận một vỗ đánh tay Ngưu Đại Lực kia rồi liếc nhìn 18 vị hảo hán hừ lạnh nói:
- Cút...!cút hết cho lão nương...
- Moá nó...!đám đầu trâu mặt ngựa các ngươi dọa chạy bao nhiều người rồi há...
- Lần này ta khó khăn lắm mới lô kéo được một nhân tài về, các ngươi mà làm hắn chạy nữa lão nương lột da trâu các ngươi...
Rất nhanh và mạnh, trước dâm uy có một không hai của Ngưu Tam Nương.
Không chỉ Hắc Hung tinh Ngưu Đại Lực bị đánh bay mà cả 18 vị hảo hán cũng bị đánh tan vội vàng bỏ chạy mất dép.
Thế hiện phong thái bá đạo của nàng khiến chính Trần Lâm cũng phải giật mình hoảng sợ.
Một quát đuổi đám người phá đám kia đi...
Ngưu Tam Nương lúc này mới hừ lành một tiếng rồi quay lại mỉm cười thiện chí nhìn Trần Lâm nói:
- Đại Kê tiểu huynh đệ không cần để ý đến bọn ngu kia...
- Bọn chúng tập tạ nhiều quá dẫn đến thế giới quan có chút khác biệt thường nhân, ngươi không cần phải để ý...
- Đi...!ta dẫn các ngươi đi xem nơi ở mới, gì chứ phòng ốc Kim Ngưu bang ta không thiếu...
Nói xong Ngưu Tam Nương dường như sợ Trần Lâm sẽ chạy mất nhanh tay giữ lấy tay Trần Lâm rồi kéo hắn đi.
Quả là một nữ hảo hán có tầm nhìn chiến lược, nàng mà không liều mạng giữ lấy tên nào đó chỉ sợ sẽ chạy thật.
Ngược lại bị cánh tay như cương thiết của Ngưu Tam Nương giữ chặc lấy, Trần Lâm không nhịn được lắc đầu cười khổ ngoan ngoãn đi theo nữ hán tử này.
Chu Lệ Đình và ba cô nhóc Đào Nhi càng không có ý khiến gì nhanh chân bám theo Trần Lâm và Ngưu Tam Nương.
...
Rất nhanh dưới sự dẫn đường của Ngưu Tam Nương, nhóm người Trần Lâm đã thuận lợi vượt qua ánh mắt đói khát của không ít thành viên Kim Ngưu bang thuận lợi đi ra sau tòa nhà chính to lớn.
Ngay lập tức đập vào mắt Trần Lâm là phức hợp mấy trăm ngôi nhà hai tầng bé bé xinh xinh được xây