Trước là tiêu diệt Hắc Phong bang tuy là việc làm tốt nhưng cũng gây nên không ít sóng gió cho Viễn Đông.
Sau đó không lâu lại hạ bên uy tín của Lôi Phúc, một hành động cũng trực tiếp là ảnh hưởng đến uy tín của Lôi gia, tuy không ai dám nói gì nhưng những lời khinh bỉ vẫn âm thầm vang lên chỉ trích hành động chơi dơ của Lôi Phúc.
Kể từ đó dù vô tình hay cố ý Lôi Minh vẫn liệt anh đầu trọc Trần Đại Kê vào danh sách thành phần bất hảo cần trọng điểm loại trừ, bất chấp thực lực của vị hòa thượng này có thể giúp ích rất lớn cho nhân loại cũng như chiến tích của hắn.
Có thể nói trước lợi ích cả nhân và lợi ích của gia tộc, tương lai của nhân loại gì gì đó luôn bị xếp sau.
.
Tuy nhiên muốn “lặt” được cái quả đầu nhiều tóc của anh đầu trọc nào có dễ như thế...
Với chiến tích huy hoàng của mình dù là Lôi Minh cũng không thể loại trừ Trần Lâm một cách đường đường chính chính trước ánh mắt của cả Viễn Đông được.
Dĩ nhiên âm thầm thì được và chính khách luôn thích chơi những trò âm thầm và lặng lẽ thế này.
Thế nên Lôi Minh đã quyết định bắt Trần Lâm cút khỏi Viễn Đông rời xa ánh mắt cả quần chúng nhân dân tạo điều kiện vô cùng thuận lợi cho một kẻ thù khác của Trần Lâm ra tay, đó không ai khác chính là Lãnh Phong tên xấu số chỉ vì một cái âm hộ mà bị Trần Lâm diệt gần cả bang.
Người xưa có “câu kẻ thù của kẻ thù chính là bạn” với thù oán kia Lãnh Phong chắc chắn sẽ vui vẻ thay lão Lôi Minh loại đi cái nhân tổ nguy hiểm này, kể sách mượn đao giết người của Lôi Minh cũng xem như thành công tốt đẹp.
Tuy nhiên Lôi Minh lại không tính ra được thực lực thật sự của Trần Lâm và càng không tính ra được tên này đang trấn áp một hung vật cho Viễn Đông.
Ngay khi Trần Lâm vừa đi rời xa khỏi phạm vị Viễn Đông, hung vật kia lập tức tỉnh giấc bắt đầu hành động...
...
Rất may Trần Lâm cũng không đến mức mất đi nhân tính xem mạng người như cỏ rác.
Trước khi rời đi Trần Lâm vẫn cảnh báo lão Mã Hán một tiếng và may mắn hơn là Mã Hán cảm giác được lời nói kia là đáng tin.
Thế nên dưới sự ngờ vực của không ít quân nhân trong đó có cả Trương Thiết, Mã Hán vẫn quyết định gọi hai huynh đệ thiết nhân Trương Long và Triệu Hổ đến đây thương thảo.
...
Đùng...!đùng...!đùng...
Bất chợt ngay khi tên lính truyền tin chưa chạy đi được bao lâu, sâu bên dưới đường hầm của khu mỏ đột nhiên phát ra những tiếng nổ lớn.
Cả khu hầm mỏ theo đỏ rung chuyển dữ dội, đất đá đổ sập xuống tựa như có một thứ gì đó đang muốn phá đất trồi lên.
Chấn động ngày một dữ dội lan ra cả khu đông thành khiến Viễn Đông rung chuyển theo, từng tiếng la thất thanh xen lẫn sợ hãi của những nạn dân không ngừng vang lên.
Cả khu pháo đài Viễn Đông tưởng chừng như không thể bị đánh hạ thoáng chóc loạn như một cái chợ.
Đúng là mối nguy hiểm từ bên trong mới là đáng sợ nhất.
.
Ngay lập tức mặt của lão Mã Hán không còn chút máu đồng tử run lên trầm giọng hét lớn:
- Đại quân Viễn Đông nghe lệnh...
- Đàm chuột đen kia xem ra muốn đánh lên rồi, phía sau là gia viên chúng ta tuyệt đối không được để chúng phá được vòng vây đánh lên Viễn Đông...
...
.
Vậy là Trần Lâm đã nói đúng...
Trước khi đi Trần Lâm đã mật báo cho Mã Hán biết đàn chuột đen sẽ đánh lên.
Dù không có bằng chứng cụ thể và câu nói kia cũng thoang thoảng mùi xạo chó, nhưng nó vẫn khiến lão Mã Hán sợ muốn chết không dám lơ là mất cảnh giác cấp tốc chạy về đây trấn thủ.
Nhờ thế khi đàn chuột đen không hiểu do đâu lại đánh lên đợt hai, lão Mã Hán đã kịp thời phản ứng chỉ huy cả đại quân làm ra công tác ứng phó.
Rất nhanh dưới mệnh lệnh của Mã Hán cũng như có ngu cách mấy cũng cảm nhận được bên dưới khu mỏ đã phát sinh biến cố và đàn chuột khả năng cao là muốn đánh lên, các quân nhân tại khu mỏ nhanh chóng đề cao cảnh giác sẵn sàng tử thủ, bàn tay chai sạn siết chặt lấy khẩu súng trong tay, ánh mắt cháy lên tia hỏa diễm nhìn chằm chằm vào đường hầm tối đen trước mặt.
Tuy nhiên nếu chỉ đơn giản là đàn chuột đánh lên sẽ không có thanh thế lớn như thế và Trần Lâm cũng không vì thế mà vui vẻ.
.
Rất nhanh trước ánh mắt chờ đợi của lão Mã Hán và các quân nhân...
Một tiếng nổ lớn một lần nữa vang lên khiến cả khu mỏ chấn động, mặt đất dưới chân đại quân tưởng như rất kiêng cố không ngờ lại như một bức tường xấu số bị một xe tải mạnh mẽ tông vào lập tức bị phá nát, đất đá theo đó bay ra tứ phía làm bị thương không ít quân nhân gần đó, đất cát khói bụi dưới xung lực khủng bố không biết tên kia bay lên mù mịt.
Nhưng dù là thế Mã Hán và toàn bộ những quân nhân có mặt vẫn có thể trông thấy được một con chuột cực độ khổng lồ đang phá đất trồi lên vươn mình đón lấy ánh sáng mặt trời rồi gầm lên một tiếng, hung uy vô hạn theo tiếng gầm khủng bố kia tỏa ra khắp cả pháo đài Viễn Đông làm toàn thể nhân loại trốn trong khu pháo đài này vô thức rùng mình.
.
Không chỉ có thế, từ trong chính cái hố sâu to lớn do con chuột đen siêu cấp khổng lồ đào ra rồi phá đất chui lên, hàng nghìn hàng chục nghìn thậm chí hàng trăm nghìn con chuột đen ầm ầm lao lên mặt đất rồi tràn ra bốn phía như một đàn châu chấu sẵn sàng hủy diệt bất kỳ thứ gì trên đường đi của chúng.
Trong đó có đến 6 con chuột đen hình thể đặc biệt lo to lớn, tuy không lớn bằng con chuột đen siêu cấp khổng lồ đã phát đất trồi lên mở màn cho tất cả nhưng lại xấp xỉ con chuột khổng lồ từng đánh nhau với Trần Lâm hình thể đều to lớn hơn hẳn cả đàn chuột tựa như 6 chiếc xe tải loại cực khủng chạy như bay đến tuyến phòng thủ đại quân Viễn Đông.
.
Hiển nhiên dù không hoàn toàn chính xác nhưng phần lớn hung thú đều phân chia cấp bật theo hình thể.
Sáu con chuột đen to lớn đột biến kia chính là sáu con chuột cấp cao thuộc tầng thứ thống lĩnh chỉ huy cả đàn chuột đen này, cộng với con trước đó bị Trần Lâm giết đàn chuột này tính ra có đến 7 con chuột đen cao cấp không thua gì đàn sói đen của Hắc Da Lang Vương...
Đây vẫn là một tộc đàn rất mạnh không ngờ lại sống dưới chân Viễn Đông.
Ngược lại từ đó mà suy ra con chuột đen siêu cấp khổng lồ ít nhất phải lớn gấp 3 lần 6 con chuột đen cao cấp kia không gì khác chính là vương của đàn chuột đen này, Hắc Thử Vương.
.
Vương cấp đã xuất thủ, sáu con chuột đen cấp thống lĩnh cũng ra sân, đàn chuột đen cấp phổ thông càng không cần phải nói chính là tuyến đầu lao lên liều mạng trước nhất.
Rõ ràng là khác với lần tấn công trước đó, lần này cả đàn chuột đen đều đã đem lực lượng mạnh nhất ra tham chiến, quyết một trận sống mái với Viễn Đông.
Nguyên nhân trong đó rất đơn giản, chúng đã chờ đợi ngày này quá lâu rồi...
.
Tương tự như nhân loại chuột đen hay chuột trắng gì đều cần phải ăn...
Mùa đông đến làm cho thực vật úa tàn khiến vấn đề này lại càng nghiêm trọng hơn, nhất là với một chủng tộc không hề có khái niệm kế hoạch hóa gia đình như chuột.
Sự bùng nổ dân số và thiếu lương thực nghiêm trọng làm cho đàn chuột đen sắp phải chết đói phát điên, không ít cá thể chuột đen trong đàn nhịn không được nữa quyết định tấn công lên trên mặt đất biến những sinh bên trên kia thành bữa ăn của mình.
Đáng tiếc ngay bước đầu tấn công chúng đã vấp phải sự chống trả vô cùng dữ dội của những sinh vật khốn kiếp bên trên, những con chuột đen xui xẻo không trộm được gà còn mất luôn nắm gạo này chỉ có thể chọn cách bỏ chạy trở về hang sâu của mình trốn tránh, chấp nhận thương vong mà không thu lại được bất kỳ lợi lộc gì trừ một vài cái xác của đám thợ săn xem như tạm no bụng.
...
Song ngay khi biết tin Hắc Thử Vương hiển nhiên là vô cùng tức giận không nói hai lời muốn đánh lên trên trả thù, gì chứ thú tộc xưa này luôn