- Cmn dám tập kích lão nương...
- Tốt nhất đừng để ta bắt được nếu không ta nhất định sẽ bẻ đầu ngươi ra...
Núp sau một chiếc xe bán tải, Ngưu Tam Nương giận đến tím mặt thở phì phò như trâu điên bị chọc tức gầm giọng nói.
Ra ngoài hoang dã săn bắn lại đụng phải kẻ tập kích mà còn tập kích từ xa thế này chắc chắn là chuyện không vui chút nào và với Ngưu Tam Nương người vừa suýt chúng nữa bỏ mạng lại là điều không vui gấp trăm lần.
Đáng tiếc địch trong tối ta lại ngoài sáng, Ngưu Tam Nương có giận dữ cách mấy cũng không thể làm gì.
.
Ngồi ngay cạnh Ngưu Tam Nương, Trần Lâm lại nhàn nhã hơn rất nhiều lắc lắc đầu cười nói:
- Không đơn giản vậy đâu...
- Nàng nhìn đi...!đây rõ ràng là kế mượn đao giết người...
...
.
Nói xong Trần Lâm có phần ảo não chỉ về phía nam xa xa...
Thấy thế Ngưu Tam Nương cũng tò mò nhìn qua, nhưng ngay khi thấy được thứ đang xuất hiện phía xa đồng tử Ngưu Tam Nương không nhịn được run lên.
Thây ma cả nghìn con thây ma khí thế vô cùng lớn như một cơn sóng thần đang ầm ầm kéo đến càn quét tất cả mọi thứ trên đường đi của nó, trong đó có cả nhóm người Trần Lâm đang ẩn núp.
Ngay lập tức không chỉ Ngưu Tam Nương và Trần Lâm, những người khác cũng nhận ra được sự xuất hiện của những vị khách không mời này ai nấy đều nhau nhau lo sợ muốn leo lên xe bỏ chạy mặc kệ tên xạ thủ bắn lén kia.
Tuy nhiên khi mà đàn thây ma xuất hiện thì một loạt đạn cũng lao đến bắn phá vào những chiếc xe của nhóm người Trần Lâm, Ngưu Tam Nương...
Trước mưa đạn trút xuống, mọi người đều vô cùng sợ hãi nhanh chóng trốn trở lại vào nơi ẩn nấp chỉ có số ít người may mắn leo lên được xe.
Nhưng loạt đạn kia không bắn chơi cũng không chỉ bắn người mà còn bắn vào cả xe, không ít chiếc xe bị mưa đạn bắn phá làm thủng nhiều chỗ nhất là bánh xe bị bắn thành tổ ong.
.
Bị kẻ khác bất ngờ tập kích lại đụng phải một đàn thây ma cả nghìn con đang lao đến...
Trước tình thế có thể nói là thù trong giặc ngoài thế này, dù có ngu cách mấy cũng có thể nhận ra được mùi vị của âm mưu, một âm mưu nham hiển nhắm vào tổ đội tìm diệt.
Ngưu Tam Nương vừa giận vừa sợ nghiến răng nghiến lợi gầm lên:
- Bọn chó chết đến cả độc thủ này cũng dám dùng đến...
- Uk...!là Lãnh Phong chắc chắn là tên âm hiểu kia...
- Cmn Đại Kê lần này lão nương bị ngươi hại chết rồi.
...
.
Hiển nhiên nhóm người Trần Lâm đã rơi vào bẩy của kẻ khác, một cạm bẫy mượn đao giết người vô cùng thâm độc nhưng cũng không kém phần mất nhân tính và theo Ngưu Tam Nương kẻ có thể làm được chuyện ác độc kia chỉ có thể là Lãnh Phong kẻ có thù sâu tựa biển với Trần Lâm.
Không biết bằng cách nào Lãnh Phong và đồng bọn lại có thể đoán được hướng di chuyển cũng thi triều đông đúc kia hoặc cũng có thể là do chính hắn đã dụ thi triều này chạy đến đây, với sức mạnh của cả một thi triều nhóm người Trần Lâm xem như chết chắc, việc của Lãnh Phong chỉ cần ngăn cản không cho nhóm người Trần Lâm bỏ chạy phần còn lại để thi triều kia lo.
Quả là một kế sách mượn đao giết người vô cùng hiệu quả, nhưng đều là nhân loại với nhau dùng thây ma để giết sạch nhóm người Trần Lâm rõ ràng là một thành động vô cùng mất nhân tính.
...
Ngược lại bị Ngưu Tam Nương tức giận chất vấn, Trần Lâm chỉ thoáng cười cười liếc nhìn đàn thây ma đông như quân Nguyên đang kéo đến ngày một gần lắc đầu nói:
- Không cần phải sợ có ta ở đây các ngươi không chết được đâu, một đám sâu kiến mà thôi ta đi giải quyết bọn chúng là được...
- Chỉ là Lão Chủ Quán, Ngưu Tam Nương các ngươi phải cố thủ một lúc là được.
...
.
Nói xong Trần Lâm lạnh lùng nhìn qua ngọn đổi nhỏ đang liên tục bắn phá xuống bên dưới, nơi nhóm người Trần Lâm đang lẫn trốn.
Cách của Trần Lâm rất đơn giản, kế sách mượn đao giết người của Lãnh Phong ăn ở chỗ phải cầm chân được nhóm người của Trần Lâm đến khi đàn thây ma kia kéo đến, thế nên Trần Lâm chỉ cần làm ngược lại xông lên giết sạch hoặc ít nhất thu hút đám người ngu ngốc này trước khi đàn thây ma kia kéo đến là được.
Đến lúc đó không còn bị hỏa lực từ xa áp chế nữa đám người Vương Tài, Kim Ngưu bang có chạy bộ với thây ma chắc cũng vui vẻ mà đồng ý.
Chỉ là vẫncòn một vấn đề khiến Trần Lâm cảm thấy lo lắng, quỷ nhãn dù rất bá đạo nhưng não hải của Trần Lâm lại có giới hạn, với số lượng thây ma tương đối lớn như thế Trần Lâm thật sự không đủ “vi xử lý “ để có thể phân tính tường tận xem bên trong có con thây ma cao cấp nào đang lẫn trốn hay không.
Đây là một canh bạc, nếu chẳng may bên trong có một vài thây ma cao cấp ham vui chạy theo, Trần Lâm lại bị đám người Lãnh Phong dây dưa thì nhóm người Ngưu Tam Nương cực kỳ khó chơi.
.
Hiểu được dụng ý của Trần Lâm cũng như thấy được sự khó xử của trên trọc này, nhìn chúng Trần Lâm chỉ có hai tay không thể làm hết tất cả.
Đã lên cùng chiếc thuyền lại có cùng kẻ thù, Ngưu Tam Nương cũng không dây dưa chuyện tại ai mà ra nông nổi này vỗ vào bộ ngực sữa của mình hào sảng nói:
- Ngươi muốn đánh hạ đám ôn dịch kia mở đường máu nhưng lại sợ thi đàn kia đánh hạ chúng ta đúng không???
- Cái này ngươi không cần phải lo, lão nương đường đường là phó ban chủ Kim Ngưu bang một cái thi đàn không dễ gì đánh hạ được ta đâu.
...
.
- Phải đó...!phải đó...
- Một đám thây ma mà thôi, Bàn Gia ta đây chơi được...
- Huống chi ta còn có chiêu cuối cực mạnh, nếu thật sự có biến ta chỉ cần tung đại chiêu ra thì mọi chuyện sẽ êm đẹp ngay...!he...!he...
Ngồi một bên như chó chết, Lão Chủ Quán cũng bạo gan đưa lên nắm đầm đầy thịt mỡ tự tin nói.
.
Nghe thấy thế Trần Lâm cũng nhếch mép mỉm cười gật đầu nói:
- Được, ta nhất định sẽ giải quyết tên khốn kia...
- Các ngươi cũng phải bảo trọng.
...
.
Nói xong Trần Lâm không đắn đo nhiều nữa lập tức phát lực hóa thành một đạo tàng ảnh bằng tốc độ cực nhanh lao người đến ngọn đồi đang không ngừng xả đạn kia.
Ngay lập tức trông thấy một bóng người bằng tốc độ cực nhanh lao đến, người trên ngọn đồi đồng loạt thay đổi mục tiêu nhắm vào Trần Lâm điên cuồng là xả đạn.
Nhưng Huyết tổ đại nhân một siêu cấp đại boss dị sinh vật sở hữu nhục thân khủng bố không kém gì hung thú đã sớm không còn sợ loại súng đạn cấp thấp phèn chua này nữa.
Trước mưa đạn đang bay về phía mình, Trần Lâm chỉ đơn giản vung kiếm đón đỡ phần lớn viên đạn đang lao đến rồi một đường thẳng tiến ngọn đồi mặc kệ số ít đạn vẫn bắn vào người mình.
Dĩ nhiên số ít viên đạn thành công bắn vào người Trần Lâm cũng không làm được gì nhiều hoàn toàn không thể xuyên qua thể chất trâu bò kia rơi hết xuống mặt đất, còn về việc tại sao đã không sợ rồi mà Trần Lâm còn làm màu vung kiếm đón đỡ thì cũng khá là đơn giản tên trọc này sợ đau.
Thể chất trâu bò này của Trần Lâm vẫn được làm từ da và thịt nên dù rắn chắc đến độ chịu được cả đạn nhưng vẫn bị đau, đau rất đau.
Thế nên trừ những lúc muốn làm màu, Trần Lâm vẫn cố gắng hạn chế cái thứ đen đen hình trụ tròn này bắn vào người mình.
.
Tuy nhiên đúng cái lúc Trần Lâm đắc ý nhất, ẩn trong làn đạn đen tuyền một viên đàn thuần một màu kim sắc đột nhiên phát không lao đi bằn tốc độ cực nhanh nhắm ngay lồng ngực Trần Lâm bay đến.
Ngay lập tức năng lực “phản ứng nhanh” được kích hoạt, cảm giác nguy hiểm quen thuộc bao trùm lấy toàn thần, không một chút chậm trễ cũng không có cơ hội nghĩ nhiều Trần Lâm lập tức vung kiếm chém bay viên đạn kim sắc nhưng cũng đầy tính chết chóc kia rồi lao lên ngọn đồi.
Trò chơi này xem ra không vui nữa rồi...
..
...
Trở lại với nhóm người Ngưu Tam Nương ở phía sau...
Chứng kiến anh đầu trọc Trần Đại Kệ vô cùng là gà chiến một đường lao đến bất chấp mưa như trút