Lâm Hoàng Phong ôm Đỗ Minh Nguyệt vào lòng với giọng lạnh lùng: "Đừng lo lắng, nếu không phải thì đứa trẻ cũng sẽ không tồn tại được bao lâu đâu."
Đứa trẻ không phải của Viên Quân Minh, sinh ra thì có ích gì? Nhà họ Viên chắc chắn sẽ hiểu được chuyện này.
Đỗ Minh Nguyệt khẽ mỉm cười và không nói thêm điều gì nữa, dù sao đứa trẻ cũng không phải của cô nên cô cũng không muốn hỏi quá nhiều.
Đối với Đỗ Thùy Linh bây giờ, đứa trẻ có lẽ chỉ là một món hời mà cô ta đang mặc sức lợi dụng mà thôi.
“Đừng nghĩ ngợi lung tung, đi ngủ đi.” Lâm Hoàng Phong nói rồi đắp chăn cho Đỗ Minh Nguyệt.
Đỗ Minh Nguyệt ngừng suy nghĩ và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Tiệc đính hôn của nhà họ Viên xảy ra những chuyện tai tiếng như vậy, ngày hôm sau đương nhiên cả thành phố điều biết chuyện.
Phải mất bảy ngày sau tiêu đề này mới được chìm xuống.
Những tìm bọn họ bàn tán cũng đều xoay quanh việc nhân phẩm tồi tệ của nhà họ Viên.
Đương nhiên nhà họ Viên cũng ra ngoài giải thích, kết quả càng giải thích lại càng gây hiểu lầm, những người bên ngoài bắt đầu khinh thường nhà họ Viên ra mặt.
Cuối cùng bà Viên và Viên Quân Minh không thèm giải thích nữa, hai người họ quyết định trốn trong nhà cùng với Đỗ Thùy Linh.
Viên Quân Minh nhìn người ăn xin nhỏ bé đi theo Đỗ Thùy Linh, cuối cùng cũng không nhịn được mà bật thốt lên: "Đỗ Thùy Linh, có thể không đưa mấy người đó về nhà với mình không?"
Đỗ Thùy Linh không có sở thích nào khác khi sống trong nhà họ Viên ngoại trừ việc cô ta thích giúp đỡ những người tị nạn ven đường, thậm chí có lần cô ta còn đưa họ về nhà.
Cả bà Viên và Viên Quân Minh đều không thể chấp nhận điều đó, cả hai đều đã nói Đỗ Thùy Linh nhưng Đỗ Thùy Linh có quan điểm riêng của mình, cô ta nói rằng làm điều này là tốt cho đứa con chưa chào đời của mình.
Nghe được những lời này, hai người đành im lặng mà nhắm mắt cho qua những chuyện cô ta muốn làm.
Viên Quân Minh hôm nay buồn bực, vừa đi chơi về liền nhìn thấy cảnh này, đương nhiên không nhịn được liền trực tiếp xông ra ngoài.
“Nhưng tôi cũng là vì đứa nhỏ trong bụng.” Đỗ thùy Linh sờ sờ bụng có chút tức giận, cẩn thận nhìn Viên Quân Minh.
Trong khoảng thời gian này chỉ cần họ nói điều gì đó, Đỗ Thùy Linh sẽ tỏ ra cáu kỉnh.
Chỉ khi có người khác thì cô ta mới không lộ ra bộ mặt thật của mình để khiến mọi người thương cảm.
"Vì đứa bé! Lại là vì đứa bé!" Viên Quân Minh trong thời gian này đã nghe đủ hai chữ "đứa bé", lúc này vò đầu bứt tóc, lạnh lùng nói: "Cô có thể nói được từ gì khác ngoài từ đứa bé hay không?"
Đứa trẻ bụng hoàn toàn không phải là của anh ta vậy mà anh ta vẫn phải vì nó mà chịu đựng những thứ này.
Nếu không phải vì áp lực của dư luận, anh ta thật sự đã ủ mưu giết chết người phụ nữ này rồi!
Đỗ Thùy Linh cúi đầu lắng nghe những lời nói của Viên Quân Minh với một vẻ mặt ngoan ngoãn.
Cuối cùng Viên Quân Minh không khỏi trợn mắt lên, lúc đi ngang qua Đỗ Thùy Linh.
Anh ta lại trực tiếp đụng phải Đỗ Thùy Linh.
Hai người chỉ là va chạm nhẹ vai vào nhau, có thể nói là không có vấn đề gì nhưng Đỗ Thùy Linh đột nhiên nặng nề ngã xuống đất, sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt.
"A...!Viên Quân Minh, bụng của tôi..." Đỗ Thùy Linh ôm bụng, đau đớn nhìn Viên Quân Minh.
Viên Quân Minh biết được lực va vừa rồi không lớn nên không tin bộ dáng hiện tại của Đỗ Thùy Linh: "Được rồi, đừng giả bộ nữa, cô liên tục diễn như vậy có cảm thấy mệt không?"
Viên Quân Minh không có thời gian để cùng Đỗ Thùy Linh diễn xuất, trợn mắt và trực tiếp rời khỏi nhà họ Viên.
Sau khi rời đi anh ta còn không biết rằng dưới chân của Đỗ Thùy Linh bắt đầu chảy máu, vết máu lan rộng đằng sau chiếc váy trông thật là ghê rợn.
Đỗ Minh Nguyệt đến bệnh viện để thăm Lâm Bảo Phong thì lại nghe được một tin tức vô cùng động trời.
"Đỗ Thùy Linh này thực sự đáng thương.
Cô ta đã bị sảy thai chính vì người đàn ông kia đó."
"Này, tôi còn chưa biết chuyện gì đang xảy ra, nói rõ ràng một chút được không?"
"Còn có chuyện gì nữa, người trong nhà họ Viên đều là cầm thú, bọn họ đối xử thật tồi tệ với một người phụ nữ có thai."
Nghe