Cô ta trở nên thảm hại như bây giờ chính là vì đã bị mất đi đứa trẻ ư?
Đỗ Minh Nguyệt không dám đến gần họ vì sợ làm tổn thương đến thai nhi trong bụng nên cô chỉ có thể đứng từ xa nhìn lại.
Nhân viên y tế nhất thời không thể làm gì được, Đỗ Thùy Linh vẫn khóc và rơi nước mắt, dáng vẻ đáng thương của cô ta khiến mọi người không khỏi thương cảm.
“Tôi muốn gặp Viên Quân Minh, để anh ấy đến gặp tôi!” Đỗ Thùy Linh muốn gặp Viên Quân Minh và vô cùng cảnh giác nhìn các nhân viên y tế muốn tới ngăn cô lại.
Đỗ Minh Nguyệt có phần khó hiểu, Đỗ Thùy Linh trông điên dại như một bà mẹ mất con, vậy có thực sự đã mang thai ư? Đứa con trong bụng Đỗ Thùy Linh trước đó thật sự là của Viên Quân Minh hả?
Đỗ Minh Nguyệt không chắc nên cô chỉ có thể đứng một bên để quan sát.
Bác sĩ đứng đầu là một người đàn ông trung niên, nghe được lời nói của Đỗ Minh Nguyệt, lập tức an ủi cô ta: "Được rồi, ngoan.
Chúng tôi lập tức liên lạc với anh Minh, đừng hấp tấp, đừng hấp tấp!"
Tinh thần của Đỗ Thùy Linh không tốt, trong hoàn cảnh như vậy đương nhiên không ai dám chọc tức cô ta, chỉ có thể nhanh chóng gọi điện thoại cho nhà họ Viên.
Lại nói Đỗ Thùy Linh đã ở bệnh viện lâu như vậy mà không có người nhà họ Viên nào xuất hiện, bài báo viết ra đã khiến dư luận trên mạng ngày càng buộc tội nhà họ Viên.
Bệnh viện gọi tới số điện thoại gia đình của nhà họ Viên nhưng không có ai trả lời nên buộc phải gọi vào số điện thoại di động của Viên Quân Minh.
Sau vài giây có lẽ máy đã được kết nối, Đỗ Minh Nguyệt ở rất xa nên không thể nghe rõ nhân viên bệnh viện đang nói gì.
Tình hình này bế tắc hơn nửa giờ, sau khi Đỗ Minh Nguyệt đứng tới nỗi đau chân thì cuối cùng Viên Quân Minh cũng đi tới.
Anh ta đang cảm thấy vô cùng bối rối, thật sự không biết gì về chuyện Đỗ Thùy Linh đã bị sảy thai.
Khi anh ta đi tới và nhìn vào ánh mắt điên cuồng của Đỗ Thùy Linh, Viên Quân Minh mới cảm thấy hai bên thái dương của mình đột nhiên giật lên một cách dữ dội.
"Đỗ Thùy Linh! Cô đang làm gì vậy?" Viên Quân Minh nhìn người phụ nữ xấu xa trước mặt hỏi.
Người bên cạnh đang cố gắng thuyết phục anh ta nói năng nhẹ nhàng một chút thì Đỗ Thùy Linh đã trực tiếp khóc òa lên: "Quân Minh, con của chúng ta đi rồi, con của chúng ta cũng không còn nữa.
Nó còn quá nhỏ, thậm chí còn chưa có cơ hội để nhìn ra thế giới bên ngoài.
Sao anh có thể đẩy tôi chứ? Anh muốn tập đoàn của nhà họ Đỗ tôi cũng đã cho anh rồi, tất cả những gì anh muốn tôi đều không ngại đáp ứng.
Tại sao anh lại đối xử tàn nhẫn với tôi như vậy?"
Nhân viên y tế bên cạnh cũng có chút không hài lòng nhìn Viên Quân Minh, người đàn ông này đúng là đồ cặn bã, gây ra bao nhiêu chuyện khiến bọn họ phải dọn dẹp đống hỗn độn này.
“Tôi không có đẩy cô!” Viên Quân Minh không cảm thấy mình có lỗi, anh ta thật sự không đẩy Đỗ Thùy Linh!
Chỉ va chạm bằng một lực nhẹ như vậy mà có thể khiến cô ta ngã tới mức sảy thai ư? Anh ta không bao giờ có thể tin điều đó.
Nhân viên y tế bên cạnh càng coi thường Viên Quân Minh, thậm chí còn trốn tránh trách nhiệm, anh ta thực sự là một tên cặn bã.
Đỗ Thùy Linh vẫn đang khóc, vừa khóc vừa lắc đầu: "Tôi biết anh không thích tôi nhưng sao anh có thể đối xử với con của chúng ta như thế này, nó vô tội mà.
Nó chỉ là một đứa nhỏ mà thôi."
Viên Quân Minh chưa bao giờ phải chịu nỗi oan ức như thế này, anh ta cảm thấy phổi mình như muốn nổ tung khi nhìn Đỗ Thùy Linh khóc.
“Đã nói là không có đẩy rồi!” Viên Quân Minh lúc này thậm chí không biết nên nói cái gì.
Đó là một quyết định sai lầm khi đồng ý để Đỗ Thùy Linh sống trong nhà họ Viên! Đầu óc anh ta hiện giờ đang rối loạn cả lên.
Đỗ Thùy Linh cuối cùng cũng ổn định lại cảm xúc, bởi vì lời nói của Viên Quân Minh lại suy sụp, bàn tay cầm dao gọt hoa quả càng siết chặt, trên cổ lại xuất hiện vết máu.
“Bình tĩnh, bình tĩnh!” Nhân viên y tế bên cạnh sợ chết khiếp, lập tức muốn an ủi cô ta: “Đứa nhỏ đi rồi, cô chịu khó