"Lưu Vũ Đình, Ngươi dám xử lý ta?! Ta thách ngươi đó!"Vương Đào nằm lăn trên mặt đất, bị Lý Thiên Y dẫm trực tiếp dưới chân, nhưng vừa nghe được Từ Cảnh giao quyền xử lý bọn họ cho Lưu Vũ Đình, Vương Đào cố sức ngước đầu lên mang theo ánh mắt hung dữ liếc nhìn về phía Lưu Vũ Đình!Lưu Vũ Đình trước mặt hắn, giống như cừu con nói gì nghe nấy, làm sao có gan dám xử lý mình?Nhưng!Lúc này đây, Lưu Vũ Đình hình như không có giống như hắn suy nghĩ."Vương Đào, ngươi chính là một tên khốn kiếp! Ta có mắt không tròng mới thích loại người như ngươi! Ngươi cũng chỉ dám hung dữ với ta, nếu không có cha mẹ ngươi, ngươi chẳng là cái gì cả?! Ta ngoan ngoãn phục tùng thật tình với ngươi, nhưng ngươi có để ý thấy không? ngươi có nghĩ cho ta không? ngươi chính là đồ cặn bã! Thật buồn cười, Ta tại sao không dám xử trí ngươi?! Ta muốn ngươi đi chết đi!" Lưu Vũ Đình mặc dù đang rơi nước mắt, nhưng sắc mặt không đổi, nói lớn với Vương Đào, vui sướng nhễ nhại, như trút được gánh nặng! Giống như đem hết thảy oán hận, ủy khuất với hắn đều nói hết ra!Vương Đào nghe xong Lưu Vũ Đình nói, sắc mặt trắng bệch, tức giận đến mức môi giật giật, nói cà lăm: "Ngươi... Ngươi..."."Ba!"Lý Thiên Y ngồi xổm người xuống tát Vương Đào một bạt tai, làm đầu óc hắn choáng váng, một tát này so với ngày đó Tịch Triêu Thanh đánh hắn, chỉ có mạnh hơn chứ không hề nhẹ hơn.Lý Thiên Y tức giận nhìn hắn nói rằng: "Ngươi cái gì ngươi! Nghe thấy chưa? Người ta kêu ngươi đi chết đi, chứng tỏ ngươi ghê tởm đến cỡ nào!"Từ Cảnh nhìn thấy một cảnh này, cảm khái rất nhiều, lặng lẽ cúi đầu châm một điếu thuốc.Chờ khi hắn ngẩng đầu lên, thấy Lưu Vũ Đình đang cách rào chắn nhìn mình, ánh mắt cảm kích mà lại nhiệt thành, quen Lưu Vũ Đình ba tháng rồi nhưng Từ Cảnh chưa từng thấy cái thần sắc này bao giờ.Lưu Vũ Đình môi giật giật, hình như muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng lại thấy Lý Thiên Y với khí chất mạnh mẽ giống như nữ thần, ánh mắt đượm buồn, cuối cùng im lặng xoay người lên lầu quay về phòng.Thấy Lưu Vũ Đình đã đi rồi, Lý Thiên Y mới hỏi Từ Cảnh: "Những người này để ta xử lý hả?"Từ Cảnh gật đầu nói: "Ừ."Lý Thiên Y cúi đầu, ngoài cười nhưng trong không cười hỏi sáu người này: "Vừa nãy là hai kẻ nào nào chửi ta là đàn bà thúi vậy?"Nhưng Vương Diệc Khiêm đã bị thương nặng ngất xỉu rồi, năm người kia thì bị sợ vỡ mật, không ai dám trả lời nàng ta."Không ai trả lời? Không ai nói gì ta chia đều á, mỗi người đều có thưởng nha?"Sau đó, Lý Thiên Y không để cho những người đó có cơ hội trả lời, từ trên xuống dưới, lần lượt tát miệng từng người, tốc độ tay mau kinh người tiếng bốp bốp vang lên giống như tiếng pháo.Ác mộng...Mấy dân chơi có tiếng ở thủ đô này, chắc chắn sẽ không quên được hồi ức khủng khiếp nhất trong cuộc đời bọn họ về nữ tử có khuôn mặt con nít và nam nhân mặc bán phục giao hàng màu vàng bí ẩn ở Nam Thành...."Ngày hôm nay cám ơn ngươi."Từ Cảnh cám ơn Lý Thiên Y. Sau khi nàng ta lái xe chở Từ Cảnh đưa đến dưới lầu ký túc xá nam,Lý Thiên Y lạnh nhạt nói: "Không có gì! Phải cám ơn, ngươi đã cứu ca ca ta một lần, ta cũng giúp ngươi một lần, coi như hòa nhau, xuống xe đi!"Hai người từ trên xe bước xuống, Lý Thiên Y tiện tay lấy chìa khóa xe này ném vào trên tay Từ Cảnh, rồi nói: "Xe này cho ngươi."Từ Cảnh nhìn cái xe Bentley lịch sự tao nhã này, lắc đầu: "Cái xe này hào nhoáng quá, ta không nhận đâu."Mới rồi Từ Cảnh lấy điện thoại tìm kiếm một chút, xe này giá trong nước là 1300 vạn... Không sai biệt lắm có thể mua hai chiếc siêu xe.Lý Thiên Y giống như cười mà không phải cười nói: "Không phải ngươi chê xe này vừa cũ lại còn xấu, thua xa siêu xe hả? Xe này trong cốp sau ngoài chiếc moto bạo long của ngươi ra, còn có một vài thứ khác, là của gia gia ta đưa riêng cho ngươi, có lấy hay không thì tùy ngươi, quay về việc chính nè, xe với đồ đạc ta đưa hết cho ngươi rồi, ta về đi ngủ trước nha."Lý Thiên Y xoay người, đi về phía trước.Từ Cảnh ở sau lưng cô ta mới nói: "Này! ngươi cố chấp như vậy, không lẽ muốn đón xe về nhà à? Hay là lái xe này về đi! Ta nói rồi, ta không lấy đâu."Từ Cảnh vừa nói xong, một chiếc siêu xe Lamborghini màu vàng oành oành điếc tai chạy đến dừng ở bên cạnh Lý Thiên Y.Một thanh niên bị tát vào mồm môi sưng như lạp xưởng, mặt bị đánh sưng như mặt heo từ chỗ tài xế xuống xe, mở cửa kéo ghế ngồi bên cạnh ghế tài xế ra rồi rưng rưng nói rằng: "Mời... mời ngài lên xe."Lý Thiên Y cười cười nói với Từ Cảnh: "Biết ta làm sao về nhà chưa?""..."Lý Thiên Y vừa ngồi lên xe, hình như là nhớ ra cái gì đó, hạ kính thò đầu ra, trong ánh mắt mang theo vẻ xấu hổ đỏ mặt hiếm thấy nói rằng: "Có cơ hội, giới thiệu người sáng tạo 'Bài tập Thể thao' kia cho ta gặp mặt nha!"Từ Cảnh bất đắc dĩ nói: "OK.".Sau đó, Lý Thiên Y đóng cửa xe, vừa nghĩ tới người sáng tác "Thể thao", cô nàng thần sắc sùng bái như là thiếu nữ mới biết đến tình yêu, hai tay giơ thẳng lên, đặt ở hai bên lỗ tai, loạng choạng người hát: "Mình bắt chước loài mèo kêu nha, kêu cùng nhau meo meo meo