“Nàng đây là đang vì tên tiểu tử kia đòi công đạo?” Nghe được Mộ Cẩm Cẩm bênh vực đệ đệ của mình như vậy, Liệt Phong phát hiện tâm tình của hắn càng ngày càng khó chịu, mặc dù hắn dễ dàng tha thứ cho Mộ Cẩm Cẩm ở trước mặt hắn làm ra đủ loại hành vi cổ quái, nhưng là nếu như nàng đem nụ cười sáng lạn buông thả cho người khác như vậy, từ đáy lòng hắn không cách nào tiếp nhận sự thật này được, huống chi, Tĩnh Phi lại có dung mạo cũng không kém hơn hắn, lấy loại tính cách vô ưu vô lo này của Mộ Cẩm Cẩm, tựa hồ có rất ít nam nhân có thể cự tuyệt được mị lực của nàng, một khi lâu ngày sinh tình… Hắn không dám suy nghĩ tiếp nữa…
“Chàng đây là ý gì?” Cảm giác hắn nói chuyện thật vô đạo lý khuôn mặt nhỏ nhắn của Mộ Cẩm Cẩm cũng không khỏi lạnh lùng theo:” Cái gì gọi là ta vì tên tiểu tử kia đòi công đạo?”
Thấy bộ dáng giống như muốn tức giận của nàng, Tây Môn Liệt Phong nhanh chóng thu hồi tính tình của mình, bàn tay to lôi kéo, hắn đem nàng ôm đến trong ngực của mình.
“Cẩm Nhi, nàng tức giận với trẫm?”
“Hừ! Là dó chàng thấy ta cùng một chỗ với Tĩnh Phi nên tức giận sao?” Đừng tưởng rằng Mộ Cẩm Cẩm nàng là kẻ ngu, cái thời đại phong kiến này, đối với chuyện nam nữ thụ thụ bất thân là rất coi trọng.
“Trẫm làm sao lại tức giận với Cẩm Nhi nha, chẳng qua là gần đây trẫm bộn bề nhiều việc triều chính cho nên cảm giác hơi mệt chút mà thôi, trải qua điều tra cẩn thận, trẫm phát hiện trong triều có một số cựu thần ỷ vào mình có chút quyền lực mà hoành hành ngang ngược, muốn làm gì thì làm, trẫm rất muốn
diệt trừ tận gốc bọn họ, nhưng là bây giờ trong tay trẫm còn chưa có đủ căn cứ chính xác…”
“Vậy làm sao bây giờ?” Vừa nghe đến hắn vì chuyện triều chính mà đau đầu, Mộ Cẩm Cẩm rất nhanh ném việc mới xảy ra tới sau ót.
“Yên tâm đi, trẫm tự có biện pháp.” Thấy vẻ lo lắng trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng rốt cục tản đi, Tây Môn Liệt Phong tâm tình cũng dần dần tốt lên:” Mấy năm nay, ở bên người trẫm cũng có nuôi dưỡng một số tâm phúc, nếu bọn họ có bất kỳ động tĩnh gì, trẫm cũng sẽ là người đầu tiên biết được, cho nên rất nhanh, những cựu thần dám ăn hối lộ làm trái phép nước cũng sẽ bị trẫm nắm được.”
Mộ Cẩm Cẩm ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn từ trong ngực hắn lên, một tay nhẹ nhàng vuốt khuôn mặt có chút gầy gò của hắn:” Liệt Phong, ta xem chàng gần đây ngày ngày bận rộn, so với trước kia rõ ràng gầy hơn rất nhiều, thân thể là quan trọng nhất, đừng quá vất vả vì những chuyện kia mà phiền lòng, nếu như chàng bất hạnh sinh bệnh, Cẩm Nhi sẽ rất đau lòng.”
Một phen ôn ôn nhu nhu, lòng dạ Tây Môn Liệt Phong như được soi sáng rộng mở tràn ngập ấm áp, hắn không nói gì chỉ đem nàng ôm trong ngực, lẳng lặng hiểu rõ an bình chốc lát này.
Có thể được nữ nhân mình chân chính thương yêu quan tâm như vậy, hắn còn có thể cầu mong gì?