Khuôn mặt của Quân Trầm lúc này không khác gì muốn tàn sát người khác. Âm khí lan tỏa xung quanh người của anh khiến Mộc Y đi kế bên cũng sợ hãi theo.
Cô chớp mắt nhìn xuống cổ tay sắp bị anh bóp nát, môi hơi cong lên .
" Hắc Quân Trầm anh nổi điên cái gì vậy, mau thả ra tay tôi sắp bị anh bóp đến nát cả xương rồi "
Quân Trầm nhìn xuống vẻ mặt đau nhói của cô, anh cũng dần nới lỏng tay nhưng cơn tức giận vẫn chưa vơi cứ thế ném cô lên xe rồi phóng ga chạy.
Mộc Y chóng mặt nhìn anh, với cái tốc độ này thì có thể hiểu là anh muốn chết hay sao. Chạy nhanh đến nỗi cả người cô cứng ngắc mắt cô không dám chớp hơi thở cũng trở nên gấp gáp. Bây giờ cô chỉ biết im lặng mà giao tính mạng vào tay của anh.
Vừa tới cổng biệt thự Hắc gia , anh thắng nhanh xe lại, làm xe thắng gấp vang lên âm thanh vô cùng chói tai. Ánh mắt lạnh như băng của anh nhìn sang cô với gương mặt điển trai của anh dán chặt vào mắt cô,giọng của anh tuy rất bình thản nhưng đủ khiến người nghe khiếp sợ.
" Xuống xe "
Mộc Y theo phản xạ ngoan ngoãn đi xuống xe , nháy mắt liên tục nhìn anh rồi nhỏ giọng hỏi.
" Anh...anh định đi đâu sao "
Quân Trầm hướng mắt về phía trước thẩy cho cô một câu rồi phóng ga chạy đi.
" Đi gặp đối tác "
Cô đứng im đó mắt hướng về chiếc xe màu đen dần mất trong màn đêm, cuối cùng cô nhìn lên trời rồi dồn hơi xuống bụng lại thở phào hết ra, vẻ mặt vô cùng thoải mái.
" Mình sắp bị anh ta làm cho ngạt thở mà chết quá"
" Cái tên này tự nhiên lên cơn với mình, hồi chiều vẫn bình thường mà đến khi gặp Cố Lục thái độ liền thay đổi. Rốt cuộc đâu mới là bản