Trong lòng Ôn Ninh có một chướng ngại vật mà nàng không thể vượt qua.
Nàng có thể chấp nhận ý tốt cùng ôn nhu của Cố Trì Khê, nhưng nàng không thể chân chính chấp nhận con người của Cố Trì Khê.
Quá khứ đã mục nát trong tim quá lâu, lở loét chảy mủ, vết thương không thể tự khép lại.
Đó là một lọau cảm giác mơ hồ, một loại cảm giác phức tạp chảy trong lòng nàng, nàng không thể ngăn được.
Nhưng thân thể nàng —
Lửa đã bắt đầu, ngọn lửa không thể khống chế, nàng giống như một miếng cá bị nướng chín, lỗ chân lông kêu gào, chịu tra tấn gấp ngàn lần, thể xác và tinh thần không thể thống nhất.
"Ninh Ninh," Cố Trì Khê nhẹ giọng nói, cánh tay khoác lên eo Ôn Ninh, "Chị muốn..."
Môi cô dán vào tai Ôn Ninh, thổi ra khí tức nóng bỏng, từng đợt khí tức, giống như nhìn thấu điên cuồng ngo ngoe rục rịch dưới giam cầm, chủ động che phủ lên nàng.
Ôn Ninh đầu hàng.
"Ừm, tốt nhất là thành thật."
Giường là nước ấm, nàng bồng bềnh trong nước, mơ thấy mình trở lại sinh nhật lần thứ hai mươi.
Chiếc bánh ngọt ngào hấp dẫn, những ngọn nến lung linh sắc màu, khuôn mặt tỷ tỷ thấp thoáng trong ánh nến rực rỡ nhìn nàng cười, ánh mắt thâm tình mà không phải bộ dáng ẩn nhẫn.
"Tỷ tỷ--"
"Hửm?"
"Em cũng muốn quà."
"Em muốn quà gì?"
"Chị."
"Được."
Trong mộng, Cố Trì Khê đáp ứng nàng, cảnh tượng vừa chuyển, dưới ánh nến hai bóng người chồng lên nhau, chiếu lên bức tường trắng.
Không khí tràn ngập hô hấp sâu cùng nhịp tim hỗn loạn.
Những ngọn nến dần lụi tàn.
Ôn Ninh không phân biệt được mộng hay thực, tim như bay bổng, một tay ôm chặt gối, mơ hồ thấy Cố Trì Khê vươn tay mở tủ đầu giường, lấy ra một chiếc hộp nhỏ.
Giống như lần trước.
Nàng biết là cái gì.
Nhưng nàng không nhớ mình đã đặt thứ đó trên bàn cạnh giường ngủ.
Lần trước uống rượu xong vừa xấu hổ vừa bực mình, quên mất việc này, sau đó cũng không lật ngăn kéo nữa.
"Chị...!sao chị..." Ôn Ninh cắn răng rầm rì.
Cố Trì Khê rũ mắt hôn lên môi nàng, thì thầm vào tai nàng: "Chị mua nhiều lắm."
Nói xong, cô mở hộp, lấy ra chiếc túi đóng gói dài...!
Chuyến bay DC5391 không phải là tai nạn mà là một "sự cố", tin tức lên men nhanh chóng, trong vòng hai ngày đã lan truyền khắp Internet, đồng thời cũng được đưa ra bàn luận trong giới.
Vì không có thương vong nên ban đầu mọi người đều cho rằng đây là một sự cố máy móc thông thường, nhiệt độ tiêu tán, sau đó, người trong cuộc đã viết một bài báo phân tích mối nguy hiểm tiềm ẩn của sự cố từ góc độ kỹ thuật, điều này lại làm dấy lên thảo luận.
Các chuyên gia nhìn vào, các người ngoài nghề xem náo nhiệt, những bức ảnh động cơ khủng khiếp khiến mọi người kinh hoàng.
Cư dân mạng khen ngợi đoàn, "không cẩn thận" đào ra Weibo của Ôn Ninh.
Một số xú nam nhân bình luận dưới Weibo của nàng:
[Muốn ôm đùi nữ thần cơ trưởng]
[Nữ tài xế]
[Em gái muốn có bạn trai chưa?]
Không chịu được quấy rầy, Ôn Ninh đăng xuất Weibo.
Nàng xem bình luận tin tức, tìm được một bài đăng của một hành khách trên chuyến bay: [Tôi có ở trên chuyến bay này, giữa đường đột nhiên xóc nảy, sau đó không cảm thấy sẽ chuyển hướng, nhưng động cơ này cũng thật đáng sợ, ha, cảm ơn, cảm ơn cơ trưởng]
Ôn Ninh vốn chìm trong tự trách, sau khi nhìn thấy những bình luận này cuối cùng cũng cảm thấy khá hơn.
Tổ điều tra đã mang trả lại cho công ty động cơ bị hỏng cùng với thiết bị ghi âm cuộc gọi buồng lái, còn có "hộp đen".
Trong lúc này, Khang Hoa - cựu giám đốc tài chính kế nhiệm Chu Minh với tư cách là phó tổng mới.
Buổi chiều, Ôn Ninh và Diêu cơ phó đều đến cuộc họp điều tra sự việc.
Trong phòng họp, lãnh đạo các bộ ngành hầu như đều có mặt, Cố Trì Khê ngồi ở một bên bàn tròn, mím chặt môi, trên mặt không có bất kỳ biểu tình gì, Ôn Ninh vừa đi vào, ánh mắt liền quét qua, đôi mắt trở nên tối hơn.
Ôn Ninh nhìn cô, tim đập thình thịch, sau khi nhận được tín hiệu từ ánh mắt cô, nàng chậm rãi đi đến chỗ ngồi xéo trước mặt, ngồi xuống.
Sau lưng có một ngọn lửa đang cháy.
Dưới con mắt cảnh giác của mọi người, hai người giống như gian tình.
"Bắt đầu đi." Thanh âm trầm thấp của Cố Trì Khê từ phía sau truyền đến.
Ôn Ninh căng thẳng.
Các đồng nghiệp trong bộ phận kỹ thuật bắt đầu phát đoạn âm thanh được xuất ra từ máy ghi âm cuộc gọi buồng lái, là để tái hiện tất cả các cuộc hội thoại trong buồng lái vào thời điểm đó, đồng thời đầu tiên phán đoán xem phản ứng và quyết định của phi công có vấn đề hay không.
Đoạn âm thanh được ghi lại từ giai đoạn bay trên mặt đất, nửa đầu là cuộc gọi giữa phi công và đài điều hành.
Cho đến một mảnh xóc nảy đột ngột kia...!
[Để tôi kiểm soát]
[Được]
[Tắt bàn đạp ga bên trái, đếm ngược ba mươi giây, khởi động lại]
[Chuyển đến 7700, liên hệ với bộ phận điều hành, hạ cánh luân phiên tại Sân bay Thành phố C]
...!
Từ đầu đến cuối, Ôn Ninh cùng Diêu cơ phó không có chút hoảng sợ, thanh âm rất bình tĩnh.
Một máy ghi dữ liệu chuyến bay khác cũng bắt đầu tái tạo quỹ đạo của máy bay vào thời điểm đó.
Cố Trì Khê lẳng lặng nghe, lông mày lãnh đạm nhíu lại, tay phải nhéo nhéo lòng bàn tay.
Cô nhìn bóng lưng nghiêng nghiêng của Ôn Ninh.
Ôn Ninh cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng từ phía sau, không khỏi nghiêng đầu, làm bộ như đang nhìn trần nhà, sau đó lại thu hồi tầm mắt.
Sau khi phát lên bằng chứng, bước tiếp theo là kết quả điều tra vụ việc, vấn đề là với giá treo động cơ.
Giá là linh kiện kết nối cánh với động cơ, khi DC5391 đang bay ở độ cao khoảng 12.000m thì giá bất ngờ bị nứt, các mảnh kim loại với tốc độ cao cắt xuyên qua tấm chắn, một phần văng vào động cơ làm hỏng các cánh tuabin, dẫn đến hỏng hóc.
Trong chuyến bay tiếp theo, vết nứt ngày càng lớn, động cơ sắp hỏng và có nguy cơ rơi xuống bất cứ lúc nào.
Có nhiều hệ thống và bộ phận quan trọng trên cánh, chẳng hạn như hệ thống thủy lực điều khiển hệ thống lái và lực nâng của máy bay, thùng nhiên liệu dự trữ nhiên liệu bay và các cánh tà giúp máy bay giảm tốc độ.
Nếu động cơ rơi xuống, có một vạn khả năng khiến DC5391 lành ít dữ nhiều.
Có thể bị chết máy ở độ cao lớn và tan rã, có thể bị rò rỉ quá nhiều dầu và bị rơi do không đủ nhiên liệu, có thể hạ cánh và chạy lệch khỏi đường băng, phát nổ.
Ôn Ninh biết rõ, vừa nghe liền toát mồ hôi lạnh.
Số đăng ký của chiếc máy bay đó là B-1517, nhân viên kiểm tra phụ trách thay thế động cơ và lắp ráp lại các bộ phận cho biết: “B-1517 đã nhập kho để kiểm tra vào ngày 12 tháng trước, ngày 16 mới là thay động cơ.
Nhưng lúc đó phòng vật tư hàng không báo cáo không đủ linh kiện, thiếu 400 bộ, bảo chúng tôi đợi, chốt an toàn số 22 đã về, vít số 27 đã đến, các giá treo sẽ không có sẵn cho đến ngày năm tháng này."
"Sau khi lắp ráp, mọi thứ trông rất bình thường, thử nghiệm cũng bình thường, sau đó mới được đưa vào hoạt động."
Ôn Ninh nhíu mày nói: "Nhưng chỗ kia thoạt nhìn lớn hơn bình thường, anh không có phát hiện sao?"
"Khi lắp không có vấn đề gì, nhìn hoàn toàn mới.
Sau hai ngày vận hành, không có thiết bị nào phản hồi lỗi và cũng không phát hiện ra vấn đề gì trong quá trình kiểm tra, cho nên tôi liền—" tiểu ca kiểm tra định kỳ thở dài.
Hắn đang ở trước mặt nhiều lãnh đạo, nói chuyện trực tiếp thì áp lực tâm lý vô cùng lớn.
Ôn Ninh lại không chút sợ hãi.
Có người cho nàng tự tin.
Căn phòng chìm vào im lặng, áp suất không khí giảm đi vài độ.
Có người cúi đầu, có người nhìn nhau, có người liếc mắt nhìn lão tổng, lúc này tựa hồ muốn trách cứ lẫn nhau, không ai dám nói.
Lâm giám đốc của bộ phận bảo trì lau mồ hôi.
Nhìn vào toàn bộ giới hàng không dân dụng ở Trung Quốc, mỗi khi xảy ra chuyện gì, rất có thể bộ phận bảo trì sẽ phải chịu trách nhiệm — lần này, dù không nhận lỗi lớn thì lỗi nhỏ cũng không thoát được, đơn giản là chấp nhận số phận của mình.
Cố Trì Khê rũ mắt xuống, lộ ra vẻ trầm tư, hồi lâu mới nói: "400 bộ được nhập sử dụng vào máy bay nào?"
Cô nhìn tiểu ca từ bộ phận bảo trì.
Lời vừa dứt, liền có tiếng gõ cửa, người của trung tâm kiểm định chất lượng đi vào.
Cầm tài liệu trên tay, ánh mắt liếc nhìn xung quanh, thấy toàn là lãnh đạo, không biết nên đưa cho ai.
Dừng hai giây, hắn đi về phía người trong bộ phận vật tư bay, “Chu giám đốc, đây là báo cáo kiểm tra chất lượng của lô vật liệu bay mới nhập kho tháng 9.
Trên cùng là 1600 bộ đầu tiên, dưới cùng là 400 bộ đã được nhập vào kho.
Ngoại trừ Ôn Ninh, mọi người có mặt đều biết về vụ trộm vật tư bay vào tháng trước.
Chu giám đốc lật mấy lần, sắc mặt khẽ biến, vội vàng đưa tay tới trước mặt Cố Trì Khê, "Cố tổng, ngài xem một chút."
Báo cáo kiểm tra chất lượng cho thấy không có vấn đề gì với 1.600 bộ vật liệu bay trong cùng một lô, nhưng 400 bộ vật liệu bay được bổ sung sau vụ trộm là sản phẩm không đủ tiêu chuẩn, kém chất lượng trong quá trình kiểm tra.
Cứ như vậy đã vào kho vật liệu bay, được lắp đặt trên máy bay.
Cố Trì Khê hơi híp mắt lại.
Khang giám đốc lần trước bị đổ tội trộm cắp tài liệu bay, cô cũng không điều tra thêm nữa mà để yên, chờ động thái tiếp theo của con cá lớn sau lưng.
Không nghĩ tới đến bước này không phải vụ án cưỡng gian mà lại rơi xuống chuyện này.
Một khi vật liệu kém chất lượng được lắp đặt diện rộng trên máy bay, các loại sự cố khó lường sẽ xảy ra, may là "sự cố", không may liền trực tiếp dẫn đến sự cố nghiêm trọng.
Phi hành đoàn dù được huấn luyện bài bản đến đâu, xử lý kịp thời đến đâu mà sự cố phần cứng liên tục hỏng hóc, cơ sở càng lớn thì khả năng xảy ra thảm kịch càng lớn.
Thành tích an toàn bay của một hãng hàng không rất quan trọng, nếu liên tiếp xảy ra các sự cố nghiêm trọng, khác với các