Đối với câu trả lời của đạo sĩ, Giang Tả cũng không trông mong gì, chẳng qua chỉ là muốn thử một chút thôi, một viên Ngũ phẩm Linh thạch mà thôi, cũng không phải cái giá lớn.Có điều, tương lai còn dài, nhất định sẽ còn cơ hội đòi lại.Giang Tả nhẹ nhàng nha một tiếng, sau đó cứ vậy quay người đi.Đạo sĩ ở một bên, đang dùng ánh mắt khiêu khích Giang Tả lập tức kinh ngạc tới ngây người, người này cứ vậy mà đi?Cam tâm tình nguyện nhận thiệt?Cảm giác thành tựu trong lòng lập tức giảm một nửa, đáng ra, đối phương phải điên cuồng đánh hắn mới đúng chứ? Như vậy hắn sẽ để đối phương càng khó chịu hơn.- Chờ một chút!Lần này, đến lượt đạo sĩ gọi Giang Tả lại.Giang Tả quay người nhìn đạo sĩ:- Có chuyện?Đạo sĩ nghĩ một chút:- Có một bản cổ thư ghi chép, nghe nói là song tu có thể áp chế tai ách!Giang Tả cau mày:- Song tu?Thực ra đời trước Giang Tả nghiên cứu rất nhiều thứ, công pháp trong tay cũng không ít.Nhưng duy chỉ song tu là chưa từng nghiên cứu qua, dù sao, hắn ở một mình, lấy đâu người nữa mà song tu?Đạo sĩ trung niên nói:- Không sai, song tu.
Trong thiên hạ, song tu còn là một pháp môn chí cao, là con đường ngắn nhất để với tới đại đạo, cũng là phương thức tu luyện được sùng bái nhất.- Tôi có một vấn đề, song tu mà ông nói so với song tu mà tôi hiểu, khác nhau thế nào?Còn không chờ Giang Tả nói xong, đạo sĩ liền nói:- Dừng một chút, chớ, chớ nói với bản đạo mấy cái Tánh mạng song tu, thứ bản đạo nói, đương nhiên là Đạo lữ song tu.Giang Tả cau mày:- Có công pháp không?Đạo sĩ ráo rác nhìn bốn phía, nhỏ giọng nói:- Bản đạo có tư tàng một bản quý? Nhất phẩm Linh thạch một bộ, bản đạo có mấy trăm bộ.
Nếu là đơn lớn, có thể tặng thêm, thế nào?“…”Giang Tả có chút không hiểu nổi, công pháp song tu mà tên đạo sĩ này nói, so với Tánh mạng song tu mà hắn biết, có vẻ không quá giống nhau.Sau đó Giang Tả vẫn nói:- Có thể cho xem trước không?Đạo sĩ đưa tay:- Cọc trước một viên Tam phẩm Linh thạch!Giang Tả khog chút do dự, sau đó liền nhận một chiếc USB từ tay đạo sĩ.Giang Tả: “???”- Thời đại nào rồi, đương nhiên phải lưu trong USB.Thấy Giang Tả không hiểu, đạo sĩ lập tức giải thích.Chỉ có điều Giang Tả lại cau mày, sau đó đạo sĩ lại lấy ra một tờ giấy, trên đó có một list các địa chỉ trang web.Giang Tả:- Cái này là gì?- Nếu không quan tâm tới vấn đề an toàn, có thể dùng cái này.
Yên tâm, không chết link đâu.
Có điều cần sớm xem, đề phòng bất trắc.
Đúng rồi, bên trong có sản phẩm xem thử, kính xin thưởng thức.Đạo sĩ hơi mỉm cười, gió nhẹ lướt qua, cũng không lộ ra khí chất bỉ ổi.Chẳng lẽ ta nghĩ sai? Giang Tả không khỏi nghĩ tới.Có điều hắn vẫn theo địa chỉ web mà vào xem một cái, ừm, đúng là có một folder tên là Song Tu đại pháp toàn tập!Giang Tả không chút do dự, trực tiếp ấn vào.Sau đó…Không có sau đó, hắn xạm mặt lại, ấn tắt máy.Hắn phát hiện, bản thân căn bản chưa từng nghĩ sai, cái này căn bản không phải Song Tu đại pháp gì.Chẳng qua lúc ngẩng đầu nhìn lại, đã thấy đạo sĩ biến mất không còn tăm hơi.Giang Tả bất đắc dĩ:- Kẻ này rốt cục là ai? Trước là cao nhân, tặng người tạo hóa, sau lại làm lưu manh, buôn bán văn hóa phẩm “Song tu”.
Hắn đang muốn đi khắp thế gian, cảm ngộ đại đạo sao? Không khoa trương vậy chứ?Sau đó Giang Tả cất điện thoại, về phần tờ danh sách địa chỉ web cùng với cái USB, cũng bị hắn thu lại.Thứ này vô dụng, nhưng cũng không thể ném loạn.Sau đó, Giang Tả thuận lợi mua đồ ăn trở về.Vừa về tới nhà, Giang Tả liền nhìn thấy Tô Kỳ mặc đồ thoải mái, đang trêu chọc Hồng Thự.- Tới, nhảy một chút, dãn người nào, được rồi, nhào một cái.Ba một tiếng, Hồng Thự trực tiếp lật người