Chiều hôm đó
Cố Giai Thụy và Chu Linh đang chuẩn bị đi đến hôn lễ thì bỗng nhận được cuộc gọi, người gọi đến được hiển thị trên màn hình là Cố lão gia.
Khi điện thoại rung lên là lúc Cố Giai Thụy đang mặc áo, chiếc áo vừa được anh đút một tay vào lập tức bị rút ra để thẳng lên giường không thương tiếc.
Cố Giai Thụy với tay chụp lấy chiếc điện thoại trên bàn, anh bắt máy rồi đưa lên nói:
- Con nghe đây ạ! Có chuyện gì mà ba gọi con vậy?
Cứ tưởng công ty hoặc ông bà Cố xảy ra chuyện nên Cố Giai Thụy có phần hơi gấp rút.
Giọng nói của anh vang lên bên trong điện thoại có mang theo vẻ sốt sắng vài phần khiến Cố lão gia ở đầu dây bên kia cũng trở nên lo lắng.
Ông cứ thế đứng im không biết nói gì cho đến khi giọng anh lại vang lên lần nữa:
- Ba? Có chuyện gì xảy ra sao?
Nghe giọng con trai lúc này mới giúp Cố lão gia bừng tỉnh, ông giật mình thoát ra khỏi trạng thái ngơ ngẩn vội lên tiếng:
- Không sao!
Cố Giai Thụy nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm, anh an tâm ngồi xuống giường rồi lại hỏi:
- Ba gọi con có việc gì cần nhờ sao ạ?
Lúc này Cố lão gia mới lặng lẽ thở dài, ông hít một hơi thật sâu đôi mày khẽ nhíu lại chậm rãi đáp:
- Hôm nay con và Tiểu Linh về nhà ăn với ba mẹ bữa cơm có được không?
Câu hỏi của Cố lão gia bất chợt khiến Cố Giai Thụy phải sững người, anh đưa tay day day hai bên trán giọng khó xử:
- Ba, hôm nay...!chỉ sợ không được.
- Tại sao lại không được?
- Con và Linh Nhi hôm nay có chút việc phải ra ngoài, không có thời gian đến ăn cơm cùng ba mẹ.
Ba, để ngày mai con và Linh Nhi đến nhé.
Cố lão gia nghe con trai trả lời xong thì im lặng không đáp, ông vẫn cứ ngồi im như vậy, gương mặt rơi vào trầm tư cuối cùng mới từ từ lên tiếng:
- Ừ, vậy cũng được! Nhưng...
- Sao ạ?
- A Thụy này, ba hỏi con một việc được không?
- Ba hỏi đi ạ!
Cố lão gia khẽ hít một hơi rồi từ từ nói:
- Con và Tiểu Linh có việc gì vậy?
Cố Giai Thụy nghe đến đây thì có hơi chột dạ, anh không biết nói dối ra sao nên tìm đại một cái cớ:
- Tụi con đi dự tiệc ạ!
- Tiệc gì mà quan trọng vậy? Bình thường con đâu có thích đi đến các bữa tiệc?
- Dạ...!là tiệc...!của một người bạn ạ! Tiệc hôm nay là tiệc sinh nhật của người bạn đó, người đó rất quan trọng với tụi con nên tụi con không tiện từ chối.
- Vậy à? Chứ không phải hai đứa đi tham gia hôn lễ của Thẩm Tổng sao?
Cố Giai Thụy nghe đến đây thì giật thót mình, hai mắt anh kinh ngạc trợn tròn như không tin vào điều mình nghe thấy.
Vì biết Vân Hạ chính là nỗi đau trong lòng ba mẹ nên Cố Giai Thụy không nhắc đến bà ta, việc bà ta kết hôn với Thẩm Ngụy anh cũng giấu kín.
Thậm chí anh còn cho phong tỏa tất cả tin tức liên quan đến tiệc cưới của hai người nhưng không hiểu sao vẫn bị ba anh biết.
Cố Giai Thụy lặng lẽ nhắm mắt lại, anh mệt mỏi thở dài một hơi