Nhiệm vụ nguy hiểm cuối cùng cũng đã hoàn thành, nhưng Gia Ngộ lại chẳng để tâm đến đều hắn quan tâm nhất lúc này là trên người Vân Linh có bị thương hay không, Gia Ngộ đưa tay lên vuốt má của Vân Linh nhẹ nhàng nói.
“ Em có bị thương ở đâu không?”
Vân Linh lắc đầu nói.
“ Em không sao còn anh có bị thương ở đâu không?”
Gia Ngộ vuốt tóc cô nói.
“ Anh không sao chúng ta về nhà thôi.
”
Lập Thành đứng đó chứng kiến một màng ôm ấp chăm sóc nhau, khiến một người chưa có gia đình như anh ta cảm thấy chạnh lòng.
Bọn họ lên thuyền để về nhà chiếc thuyền vừa cập vào bến cảng một dàn vệ sĩ mặc vest đen đã đứng sẵn sang ở đó để chào đón người kế vị mới, Gia Ngộ đi xuống hắn không quên quay lại bế Vân Linh xuống đất liền hắn vô cùng cưng chiều cô, đám thuộc hạ của lão Quách liền kính nể cúi đầu chào hỏi.
“ Chúc mừng lão đạo.
”
Gian Ngộ hiên ngang bước về phía trước bởi vì ở độ tuổi này mà hắn lại đứng ở vị trí cao nhất thì sẽ không ít người ghen ghét hãm hại,
nhưng có bản lĩnh được giống hắn thì ít ai có thể làm được.
Buổi tiệc nhậm chức của Gia Ngộ được tổ chức vô cùng long trọng, tất cả những tổ chức trong thể giới ngầm điều đến tham dự, Gia Ngộ trong bộ vest trắng chỉnh tề vô cùng sang trọng và có đầy bản lĩnh sảy bước cùng Vân Linh cô mặc một chiếc sườn xám màu đỏ ôm lấy cơ thể nóng bỏng như một vị phu nhân của lão đại, hai người như xin là giành cho nhau, mọi ánh mắt điều đỗ dồn về phía họ, nhưng lại có hai loại nhìn một là ngưỡng mộ tài năng của Gia Ngộ hai là ganh tị vì hắn đã được nhậm chức ở độ tuổi còn quá trẻ nhiều người vẫn luôn hâm he mong muốn ngồi vào vị trí đó nhưng không đủ bản lĩnh và tài năng để lão Quách nhìn trúng và tin tưởng.
Lão Quách bước ra đi lên kháng đài phát biểu một vài lời cũng như là sự thông báo cho toàn thể các phe phái băng đảng rằng sẽ có người kế nhiệm vị trí của lão.
" Xin chào mọi người, tôi rất cám ơn mọi người đã đến đây tham dự buổi tiệc ngày hôm nay, tôi thì tuổi cũng đã cao không đủ sức để tiếp tục quản lý mọi việc nên đã ra một thử thách để chọn ra người có tài và có đầu óc để quản lý tiếp tổ chức thay cho mình, không ai khác có chính là cậu Tôn Gia Ngộ các người cũng đã biết tiếng tâm của cậu ấy rồi có đúng không, một người vừa đủ tài vừa đủ trí để lên nắm quyền và xây dựng lại trật tự trong thế giới của chúng ta mong rằng mọi người sẽ cùng nhau hợp tác vui vẻ.
"
Sau khi lão Quách nói xong mọi người điều đồng loạt vỗ tay nhưng vẫn có một vài thành phần không hài lòng, Gia Ngộ đứng lên tiếp lời thay cho Lão Quách.
" Tôi biết có một vài người không nể phục khi tôi lên nhậm chức nhưng nếu có bản lĩnh thì cứ đối đầu với tôi thử xem kết quả sẽ ra sao.
"
Đó như một lời thách thức cho đám người muốn phản động, bọn họ chỉ biết im lặng cuối mặt, Văn Đinh đứng ở một góc tối vẻ mặt vô cùng bức xúc hắn ta không cam tâm nhìn Gia Ngộ đứng ở vị trí đó, bản thân Văn Đinh cũng có năng lực nhưng một yếu tố khiến cho hắn ta không thể nào sánh bằng Gia Ngộ là sự tính toán và quan sát.
Một người đàn ông đi đến đứng cạnh Văn Đinh nhỏ giọng nói.
" Có phải ấm ức lắm đúng không?"
Văn Đinh quay lại nhìn chao mày nói.
" Anh là ai?"
Người đàn ông lấy ra một điếu thuốc đưa lên miệng rồi dùng bật lửa châm cho điếu thuốc, trong miệng nhã ra một làn khói trắng rồi nói.
" Anh không cần biết tôi là ai chỉ cần biết chúng ta đang đi chung một con thuyền.
"
Văn