Cuộc đời vốn dĩ rất vô thường nó có thể đem đến cho chúng ta những trái ngọt đến say đắm khiến chúng ta chẳng thể nào thoát ra được, cũng có thể là những trái đắng hình thành từ những hiểu lầm và lòng thù hận khiến chúng ta nhưng rơi từ trên tầng mây êm ả xuống vùng biển sâu lạnh lẽo.
Mấy ngày hôm nay Vân Linh thấy trong người không được khỏe cho lắm cô cứ buồn nôn đầu óc quay cuồng ăn cũng rất ích đặc biệt là những món có mùi tanh khiến cho cô cảm thấy khó chịu, Gia Ngộ thấy Vân Linh ăn ích hơn mọi lần rất nhiều hắn liền lo lắng cho sức khỏe của cô.
" Em sao vậy thấy trong người không được khỏe sao?"
Vân Linh bỏ đũa xuống cô chẳng muốn ăn gì cả cứ ăn vào là nôn ra hết.
" Em cảm thấy rất khó chịu không muốn ăn gì cả, mấy món này có mùi khó chịu quá.
"
Gia Ngộ liền gọi người hầu đến.
" Làm lại món khác cho tôi, em muốn ăn gì anh sẽ cho người làm cho em, trông em có vẻ ốm đi nhiều rồi đấy.
"
Vân Linh lắc đầu nói.
" Không cần đâu em muốn đi ngủ.
"
Không ăn được nhưng cô lại ngủ rất nhiều hầu như cả ngày không đi đâu chỉ quanh quẩn trong nhà để ngủ, Gia Ngộ bỗng nhiên có một cuộc gọi vẻ mặt của hắn vô cùng nghiêm trọng.
" Được rồi tôi sẽ đến đó để xử lý.
"
Vân Linh nghe Gia Ngộ nói chuyện qua điện thoại bỗng chốc cô cảm thấy tức giận và tuổi thân hắn lại muốn để cô ở nhà một mình mà đi, Vân Linh quay lại lên tiếng nói.
" Anh lại muốn đi nữa à?"
Gia Ngộ đi đến ôm lấy eo của Vân Linh nhẹ giọng nói.
" Anh chỉ đi vài ngày thôi, rồi anh sẽ quay về với em đừng giận sẽ tổn hại đến sức khỏe.
"
Vân Linh giận dỗi cô bỏ đi một mạch lên phòng chẳng thèm nói thêm câu nào, vừa đóng cửa phòng lại thì cô lại khóc nức nở, tại sao bây giờ Vân Linh lại nhạy cảm như thế xem một bộ phim chỉ một chi tiết xúc động là cô đã khóc cả buổi, Gia Ngộ cũng đi lên phòng gõ cửa.
" Vân Linh mở cửa ra nghe anh nói đã.
"
Vân Linh đến cầm lấy ly nước lên uống cho hạ quả, bỗng nhiên đầu óc của cô quay cuồng Vân Linh làm rơi ly nước xuống sàn nhà vỡ nát, Gia Ngộ nghe có tiếng động lớn liền lo lắng hắn liền dùng lực hất tung cánh cửa đi vào thấy Vân Linh đang nằm ngất xỉu trên sàn nhà Gia Ngộ lo lắng chạy đến bế cô lên giường rồi gọi Chí Minh đến khám cho Vân Linh.
Gia Ngộ lo lắng ngồi cạnh Vân Linh chờ đợi kết quả từ Chí Minh nhưng vẻ mặt của anh ta đầy vẻ nghiêm trọng Gia Ngộ lo lắng hỏi.
" Sao rồi cô ấy bị gì?"
Chí Minh lắc đầu nói.
" Khó nói quá bệnh tình này thật sự rất nghiêm trọng.
"
Gia Ngộ cao mày lại tức giận nói.
"