Lâu Yến Vy hăng hái: “Hẹn ăn uống thì không thành vấn đề, chỉ là, những người đó thật không dễ đối phó, đều là những lão già tinh vi, cái gọi là gian thương, không gian trá không thể làm thương nhân, chị có thể làm được không?”
Lúc Lâu Yến Vy nói những lời này, ánh mắt lặng lẽ liếc sáng Lục Đồng Quân đang ở một bên thu dọn bát đũa.
Nếu nói về kinh doanh, Lục Đồng Quân chính là một tay giỏi.
“Được hay không, đều phải thử” Tô Lan Huyên nói: “Lâu Yến Vy, em mượn thêm chút tiền nữa, tối tặng cho những người ở đại lí đó làm lễ”
Lại mượn tiền?
Lâu Yến Vy năm chặt lấy túi tiền: “Hết tiền rồi”
Tô Lan Huyên trợn trắng mắt: “Em đưa người vào cả rồi, còn nói là không có tiền?”
Cô không biết Lục Đồng Quân phải tốn bao nhiêu tiền để đút lót Lâu Yến Vy, nhưng tuyệt đối là không ít.
Lâu Yến Vy u sầu: “Chị, hai vợ chồng chị cũng quá keo kiệt rồi, số tiền này em cất còn chưa nóng nữa, chị để em cầm thêm xíu nữa đi”
“Ai vợ chồng với anh ấy, hai chúng ta không có quan hệ gì” Tô Lan Huyên sửa lại nói: “Nhanh chóng hẹn người ta, chuyện này không thể kéo dài, nếu như người không đến thì dùng chút vũ lực đi”
Dùng vũ lực giải quyết vấn đề, đây chính là phong cách của Lâu Yến Vy.
Lâu Yến Vy liếc nhìn Lục Đồng Quân, lại bắt đầu ra ám hiệu, dù sao.
số tiền này cô cũng phải tìm Lục Đồng Quân báo cáo thanh toán.
Lục Đồng Quân chớp mắt một cái, biểu thị đồng ý.
Lâu Yến Vy lúc này mới vui vẻ cùng Bạch Hồng Hoa đi ra ngoài.
Bạch Hồng Hoa hỏi: “Vừa nãy hai người lại ra ám hiệu? Lần này lại nói gì vậy?”
Lâu Yến Vy cười đáp: “Tất cả chỉ phí, đồng loạt tìm Lục Đồng Quân báo cáo để được thanh toán, haha, đến lúc đó báo nhiều một chút, còn có thể kiếm thêm chút tiền”
Bạch Hồng Hoa nhỏ giọng nói một câu: “Cậu gài bẫy lấy tiền Lục Đồng Quân, còn chưa kịp cầm nóng đã bị chị cậu gài lấy lại, sao tớ lại cảm thấy đây là một cái bây?”
Lâu Yến Vì Như người mới tỉnh ngộ từ trong mơ.
“Hai vợ chồng này, quả nhiên không phải người một nhà thì không vào chung một cửa mà, quá keo kiệt rồi”
Mặc dù nói như vậy, Lâu Yến Vy cũng không phải là người không nghĩ cho đại cục, Thiên Dạ hiện nay cần phải chỉnh đốn, chuyện phiền phức không ít, cô ta nên xuất tiền thì xuất tiền, nên giúp sức thì giúp sức.
Hai người liên lạc với những đại lí, Tô Lan Huyên cũng chuẩn bị thay đồ một chút, buổi tối đến đi xã giao với đám người đó.
Lục Đồng Quân nhân cơ hội nói: “Lan Huyên, anh đi cùng em nhé.”
“Một thủ lĩnh Bóng Đêm như anh, nhúng tay vào việc của Thiên Dạ, không thích hợp” Tô Lan Huyên phản bác.
“Bây giờ Thiên Dạ là việc của em, thế thì cũng là việc của anh, hai người Lâu Yến Vy và Bạch Hồng Hoa đánh nhau thì được, nếu thật sự ứng phó đám đại lí còn có khách hàng nữa, thế thì không ổn lắm.
Em lại đang mang thai, không thể làm việc quá độ, em đưa anh theo, anh làm quân sư cho em, thế nào?”
Tô Lan Huyên đương nhiên biết dẫn theo Lục Đồng Quân sẽ tốt hơn, làm chơi ăn thật, nhưng trong lòng cô còn vướng mắc, thiếu một cái bậc thềm.
Thấy Tô Lan Huyên đang suy nghĩ, Lục Đồng Quân nhìn thấu tâm tư của cô, cho Tô Lan Huyên một cái bậc thầm.
“Lan Huyên, đầu gối của anh vẫn còn đau này, lát nữa em không cho anh nói chuyện, anh tuyệt đối không lên tiếng, em bảo anh đi hướng đông, anh tuyệt đối không rẽ sang hướng tây” Lục Đồng Quân kéo kéo góc áo Tô Lan Huyên: “Lan Huyên”
Tiếng Lan Huyên này gọi cho xương cốt của Tô Lan Huyên đều mềm nhữn ra.
Quá ngứa ngáy rồi.
“Da gà da vịt gì nổi hết lên rồi” Tô Lan Huyên bưồn bực nói: “Anh tốt xấu gì cũng là người nắm quyền tập đoàn Đại Lục, thủ lĩnh của Bóng Đêm, làm nũng y hệt đứa bé, để người khác nhìn thấy thì ra thế nào”
Lục Đồng Quân cười quyến rũ: “Trước mặt em, không có người nắm quyền tập đoàn Đại Lục gì cả, cũng không có cái gì thủ lĩnh Bóng Đêm, anh chỉ là một ngườ xế gọi xe trực tuyến, là bạn trai của em, là cha của con trong bụng em”
Trước mặt cô anh nguyện ý từ bỏ tất cả hào quang, chỉ là một người bình thường giản dị mà thôi.
Thể diện danh tiếng đều có thể không cần.
Lục Đồng Quân vẫn luôn hiểu rõ bản thân mình muốn gì, lúc Tô Lan Huyên giận dỗi lái xe rời đi, anh càng rõ ràng hơn, anh không thể không có Tô Lan Huyên.
Đời này, anh đã nhìn nhận rồi.
Lục Đồng Quân đã nói đến mức này, Tô Lan Huyên cũng thuận theo.
bậc thềm đó bước xuống, nhẹ nhàng nói: “Vậy anh cứ đi theo, có điều việc này không nói lên em đã tha thứ cho anh, em chỉ là tạm thời tuyển anh làm cố vấn cho em