Tô Lan Huyên đã có sự chuẩn bị từ trước, cô hướng ra bên ngoài hô to lên một tiếng: “Chú Sơn Mao, cầm vào đi”
Ngay khi cô vừa mới dứt lời, Hoàng Sơn dẫn theo mấy người bước vào, mỗi người trên tay đều xách theo hai chiếc va li.
Vừa đặt va li lên bàn, khi mọi người đang vô cùng tò mò, Tô Lan Huyên liền mở một cái va li ra, bên trong đó là rất nhiều những tờ tiền được xếp một cách gọn gàng.
Tô Lan Huyên đổ tiền ra ngoài, từng va li tiền một, tất cả đều được chất lên trên bàn, đây đúng thật sự là tiền chất thành núi mà.
Các nhà đại lý và khách hàng ai nấy đều bị sốc, sắc mặt của họ đồng loạt thay đổi, tất cả mọi người lần lượt đứng lên.
Tô Lan Huyên thực sự có thể giao ra một trăm triệu?
“Đủ chưa?” Tô Lan Huyên khẽ liếc nhìn Tiền Thành Toàn: “Nếu bấy nhiêu đây còn không đủ, tôi sẽ bảo người mang đến đây thêm một ít nữa.
Đúng rồi, tôi quên mất chưa nói với các người, bổn tiểu thư đây thiếu thốn đủ thứ, chỉ có tiền là không thiếu mà thôi.”
Còn nhắc đến tiền một lần nữa, cô sẽ lấy tiền đập chết bọn họ bây giờ.
Lục Đồng Quân liếc nhìn Tô Lan Huyên đang trông vô cùng bá đạo và kiêu ngạo, trong ánh mắt anh tràn ngập sự yêu chiều.
Anh thích nhìn dáng vẻ kiêu ngạo và ngang ngược này của Tô Lan Huyên.
Lâu Yến Vy rất đau đớn, đây đều là tiền của cô ta hết đấy.
Mặc dù cô ta đã gửi đống tiền vào trong tài khoản ngân hàng Thụy Sĩ, nhưng bình thường cô ta chỉ thấy một dãy số không trong tài khoản của mình.
Đây là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy ba trăm tỷ tiền mặt được bày ra ngay trước mặt như thế này, đó đúng là một cú sốc lớn với thị giác của người nhìn.
Tô Lan Huyên thổi phù vào làn tóc mái và nói: “Dùng ba trăm tỷ để lựa chọn một đối tác làm ăn đủ tiêu chuẩn, tôi cho rằng là một quyết định vô cùng hợp lý, hy vọng các người nhớ rõ cho, yếu trâu còn hơn khỏe bò, tôi mất đi vài người khách hàng như các anh, thì chẳng ảnh hưởng gì đến tôi hết, nhưng các anh không có khách hàng như Thiên Dạ thì thử hỏi sẽ thiệt hại nặng nề thê thảm biết bao nhiêu”
Công việc kinh doanh từ trước đến nay luôn mang tính tương hỗ lẫn nhau, đây được gọi là sự cộng sinh.
Tô Lan Huyên đã nhờ người điều tra hết cả rồi.
Cho dù là những nhà đại lý phân phối hay khách hàng này đều không có đối tác chất lượng cao nào.
Trong những năm qua, lợi nhuận lớn nhất của họ chỉ đến từ việc hợp tác làm ăn với Thiên Dạ.
Đương nhiên, Tô Lan Huyên cũng biết rằng những người này cũng không muốn chấm dứt hợp đồng thực sự, mà đều bị Lương Vân Sơn và Ngô Anh Phàm xúi giục, muốn tối đa hóa lợi ích của bọn họ.
Nhìn thấy Tô Lan Huyên làm thật, tất cả mọi người đều cảm thấy hoảng sợ.
Tiền Thành Toàn vội vàng nói: “Cô Tô, cô đừng xúc động như vậy.
Chúng tôi đã cùng với Thiên Dạ hợp tác nhiều năm như vậy rồi, hai bên đều đã xây dựng nên sự tin tưởng dành cho nhau, làm sao có thể nói chấm dứt hợp đồng là chấm dứt hợp đồng ngay được”
Tô Lan Huyên giễu cợt: “Nếu tôi nhớ không lầm thì lúc nãy tổng giám đốc Tiền đã nói rằng ông sẽ chỉ nghe lời của Lương Vân Sơn mà thôi, sự tin tưởng dành cho nhau mà cả hai bên đã xây dựng bao nhiêu năm nay, giữa các người đã đạt được những thỏa luận chung gì, điều đó không liên quan gì đến Tô Lan Huyên tôi, mà cũng không liên quan gì đến Thiên Dạ hết”
Tiền Thành Toàn cười cười nói: “Cô Tô à, tôi có thể đạt được thỏa thuận chung gì với Lương Vân Sơn cơ chứ? Trước đây tôi cũng là bị anh ta lừa, việc này không tính, không tính.”
Trở mặt còn nhanh hơn cả thay đổi thời tiết.
Đây chính là điều kỳ diệu của tiền bạc.
Những người khác cũng nói hùa vào: “Cô Tô nhiệt tình muốn mời chúng tôi đến đây như vậy, chắc chắn cũng không thực sự muốn làm cho mọi chuyện đi vào bế tắc, Thiên Dạ còn đang phải ôm mấy lô hàng trong tay, nhất thời cô cũng chưa tìm được người mua thích hợp đúng không nào.”
“Cô Tô có thể hào phóng ném ba trăm tỷ ra để chơi cho vui, nhưng nếu Thiên Dạ cứ liên tiếp chịu thua lỗ như vậy, e rằng cô Tô cũng ăn không ngon ngủ không yên, hơn nữa chúng tôi cũng không phải thực sự là không thể sống thiếu Thiên Dạ”
Vẫn có người giấy giụa trước lúc chết.
Thật là có khí phách.
Tô Lan Huyên hiểu ra liền gật đầu: “Tôi biết nhiều người trong số các anh đã tiếp xúc với bên Địa Sát rồi.
Nếu bây giờ đã chấm dứt hợp đồng rồi thì việc các anh đang hợp tác với ai, Tô Lan Huyên tôi đương nhiên cũng sẽ không hỏi han gì tới, nhưng tôi chỉ muốn khuyên mọi người một câu, ngoài việc hợp tác, đầu tiên hãy suy nghĩ xem xét đến phong cách làm việc của Địa Sát đi đã”
Mọi người lại một lần nữa bàng hoàng.
Không ít người trong số bọn họ đúng là đã lén lút bí mật liên lạc với những người ở bên phía Địa Sát, định sẽ quay súng lại bắn quân mình, nếu không phải là vì lời đề nghị hấp dẫn của Lương Vân Sơn và Ngô Anh Phàm đưa ra, bọn họ cũng sẽ không do dự chần chừ đâu.
Nhưng làm sao mà Tô Lan Huyên lại có thể biết được chuyện này?
Vị lãnh đạo mới được bổ nhiệm này dường như không phải là một người dễ bị bắt nạt.
Đêm nay, bọn họ vốn dĩ muốn thăm dò Tô Lan Huyên xem Tô Lan Huyên có thể đưa ra điều kiện tốt hơn hay không, vậy nhưng thì ra là bọn họ đều đã suy nghĩ quá nhiều rồi.
Tô Lan Huyên không đưa ra bất cứ điều kiện gì, mà ngược lại còn trực tiếp cắt đứt mọi mối quan hệ hợp tác làm ăn giữa bọn họ.
Lời nói của Tô Lan Huyên lần này thật sự khiến bọn họ bắt đầu cảm thấy hoảng sợ.
Bởi vì bọn họ không thể gây khó dễ được cho Tô Lan Huyên, mà ngược lại còn bị Tô Lan Huyên gây khó dễ.
Đương nhiên, Tô Lan Huyên cũng không phải là người ăn chay, từ khi bắt đầu tiếp quản Thiên Dạ cho đến nay, cô vẫn luôn phân loại sắp xếp mọi mối quan hệ hợp tác làm ăn trước giờ của Thiên Dạ.
Cô cũng đã đánh hơi thấy được sự lưỡng lự của những người khách hàng này, nên đã yêu cầu Hoàng Sơn dẫn theo người đích thân đi điều tra xem sao.
Những thông tin này đều mới được ra lò đấy.
Cô có thể mời những người này đến đây, tất nhiên trong lòng từ lâu đã có sự chuẩn bị sẵn sàng hết rồi.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, nhất thời thực sự không biết phải làm Sao.
Những người có mặt ở đây ngày hôm nay đều là những nhân vật đã lăn lộn cấu xa lẫn nhau để vươn lên được như bây giờ biết bao năm trời, nhưng hôm nay lại bị một con nhỏ mới hơn hai mươi tuổi đầu ăn tươi nuốt sống như vậy.
Tô Lan Huyên ngồi xuống, lại