Đây đã không phải là lần đầu tiên Lục Đồng Quân nghĩ đến chuyện đó nữa rồi.
Cô gái đó, dường như không hề quan trọng trong lòng anh, nhưng lại cứ lởn vởn trong tâm trí anh suốt thời gian qua không chịu đi.
Lục Đồng Quân ngồi thẳng người lại, đứng dậy đi tới một góc còn lại của chiếc ghế sô pha và ngồi xuống, châm một điếu thuốc.
“Anh làm sao vậy?”
Tô Lan Huyên cảm thấy khó hiểu, đang yên đang lành Lục Đồng Quân lại đi theo con đường làm hoàng tử u buồn là sao.
Lục Đồng Quân rít một hơi thuốc thật sâu rồi thở ra từng vòng khói, rất nhanh nó đã tan biến đi.
“Lan Huyên, năm năm trước anh đã từng ở chung với một người phụ nữ”
Lục Đồng Quân ngẩng đầu lên, nhìn Tô Lan Huyên bảng ánh mắt thâm tình, anh không muốn giấu giếm Tô Lan Huyên, chuyện của Tân Nhã Viên đã cho anh biết, mình không thể giấu giếm bất cứ điều gì với Tô Lan Huyên, dây dưa không dứt khoát, nếu không thì sớm muộn gì mọi chuyện cũng sôi hỏng bỏng không mà thôi.
“Chính xác mà nói, đã gần sáu năm trôi qua rồi, đó là người phụ nữ đầu tiên của anh”
Tô Lan Huyên nghe thấy vậy trong lòng cảm thấy hơi khó chịu, cô Chuyện xảy ra vào vài năm trước, cô nên nói gì cho phải đây?
Không phải mấy năm trước cô cũng mất đi sự trong trắng hay sao?
Mà cho đến nay cô cũng không chắc người đàn ông năm đó là ai.
Sau khi tìm được bọn trẻ, cô cũng buộc lòng không được nghĩ ngợi về chuyện đó nữa, càng không truy cứu cha của bọn trẻ là ai.
Lúc đó cô đã nghĩ rằng bây giờ mình đã ở bên Lục Đồng Quân rồi, bọn trẻ cũng đã trở lại bên cạnh cô, tại sao phải tự đi tìm cái buồn đau, xát muối vào vết thương cũ của mình làm gì?
Với thân phận và địa vị của Lục Đồng Quân, lẽ ra từ lâu cô đã phải biết răng mình nhất định không phải là người phụ nữ đầu tiên của anh, chỉ là khi Lục Đồng Quân chính miệng thừa nhận rằng trước đây đúng là anh đã từng có người phụ nữ khác, trong lòng cô vẫn cảm thấy không vui.
Tô Lan Huyên lại hỏi: “Sao… tự nhiên anh lại nhắc đến chuyện này?”
Lục Đồng Quân nhếch môi: “Anh cũng không biết nữa, chỉ là bỗng dưng muốn nói cho em biết, thành thật thì được khoan hồng và mong được giải quyết nhẹ tay”
Hai người đối mặt nhìn nhau trong bóng tối mờ mờ, bầu không khí bỗng nhiên trở nên yên lặng, nhất thời không ai nói lời nào, hai người có những dòng suy nghĩ khác nhau, ngàn vạn lời muôn nói nhưng lại không biết nên nói cái gì.
Thật lâu sau, Tô Lan Huyên mới phá vỡ bầu không khí im lặng trước: “Đi ngủ sớm đi.
À đúng rồi, Lâu Yến Vy nhờ em nói cho anh biết trước đây người muốn lấy mạng anh chính là người của Địa Sát đấy”
“Ừ, anh biết rồi.”
Tô Lan Huyên biết rõ, Lục Đồng Quân nhất định sẽ cho người đi kiểm tra.
Tô Lan Huyên không nói thêm gì nữa, cô đứng dậy đi lên lầu, ánh mắt của Lục Đồng Quân luôn dõi theo bóng dáng của cô, anh mở miệng, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.
Đêm nay.
Lục Đồng Quân thức trắng cả đêm, anh đã hút rất nhiều điếu thuốc lá, gạt tàn thuốc đầy mẩu thuốc lá.
Sáng sớm ngày hôm sau.
Lục Đồng Quân đã nấu xong cháo rau củ, Tô Lan Huyên sau khi ăn xong liền đi đến bệnh viện.
Lục Đồng Quân bây giờ đã trở thành tay sai vặt theo sát Tô Lan Huyên, cô đi đâu anh đi theo đó.
Khi đến bệnh viện, Lục Đồng Quân đứng đợi ở ngoài hành lang, không có đi vào, Tô Lan Huyên một mình đi vào trong phòng bệnh gặp Lệ Quốc Phong.
Lệ Quốc Phong biết hết tất cả những gì Tô Lan Huyên đã làm trong hai ngày qua, ông ta vẫn chờ đợi Tô Lan Huyên đến để cho mình một lời giải thích rõ ràng.
“Cậu à, hôm nay trông sắc mặt của cậu rất tốt” Tô Lan Huyên mỉm cười gọt một quả táo rồi đưa qua cho ông ta: “Cậu ăn thử đi ạ”
“Cậu không thích ăn táo.” Lệ Quốc Phong nhìn Tô Lan Huyên “Lan Huyên, nghe nói cháu đã ổn định được những đại lý phân phối và khách hàng kia rồi.
Chuyện này cháu giải quyết rất tốt, cậu không nhìn lầm người mà”
“Vâng ạ, tạm thời là ổn định rồi, nhưng liệu sau này chúng ta có thể tiếp tục hợp tác được nữa hay không thì còn phụ thuộc vào cậu ạ”“
Tô Lan Huyên nói: “Họ có thể tiếp tục hợp tác là nhìn vào sự hợp tác của chúng ta với Bóng Đêm, có Bóng Đêm chống lưng, trong lòng họ mới cảm thấy yên tâm”
Lệ Quốc Phong lập tức hiểu ra được ý tứ của Tô Lan Huyên, ông ta nói: “Cháu và người của Bóng Đêm làm sao mà quen được nhau vậy?”
“Chuyện này kể ra dài lắm ạ” Tô Lan Huyên cười nói: “Cậu à, không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn.
Dù sao thì cậu cũng giao Thiên Dạ lại cho cháu rồi.
Cháu chỉ còn có cách này để bảo vệ Thiên Dạ mà thôi.
Nếu cậu cảm thấy không vui thì cháu cũng không biết phải làm sao nữa, chỉ có thể giương mắt nhìn Thiên Dạ tan nát chia năm xẻ bảy thôi.
“
Vẻ mặt của Lệ Quốc Phong lạnh lùng, nói: “Cháu đang uy hiếp cậu