Lục Đồng Quân quá phách Anh rất ít khi cập nhật trạng thái trên mạng, cho đến nay đây là lần thứ hai, lần cập nhật facebook cuối cùng là cách đây vài năm.
Trước đây khi Lục Đồng Quân chưa giả què và bị hủy dung đã từng mang danh chồng quốc dân, anh vừa cập nhật, trong một đêm, người hâm nộ liền đạt hơn năm triệu người.
Sau khi giả bộ đã bị mất không ít người hâm mộ, cách đây một thời gian, Lục Đồng Quân xuất hiện với diện mạo thật khiến độ nổi tiếng tăng vọt, lượng fan cũng sắp đạt trăm triệu người.
Bình thường đều là người hâm mộ ảo, không có động tĩnh, Lục Đồng Quân vừa có động thái một cái liền sục sôi.
Đây đã là lần thứ năm Lục Đồng Quân kết hôn, nhưng đây là lần duy nhất anh công khai giấy đăng ký kết hôn.
Một trăm ba mươi triệu thiếu nữ vỡ mộng, chồng quốc dân đã thành chồng người khác.
Lục Đồng Quân vừa cập nhật trạng thái liền bị chia sẻ lại hàng triệu lần chỉ trong vài phút ngắn ngủi, tất cả bình luận phía dưới đều là là những lời chúc phúc, những giọt nước mắt chúc phúc.
Rất nhanh chuyện người nắm quyền tập đoàn Đại Lục và Tô Lan Huyên đăng ký kết hôn đã lên top tìm kiếm.
Trên đường trở về, Tô Lan Huyên ngồi trên xe lướt mạng: “Lục Đồng Quân, không phải chúng ta quá phách lối rồi chứ? Hành động này của anh khiến hơn trăm triệu trái tim thiếu nữ bị thương rồi đấy”
Cách màn hình, Tô Lan Huyên dường như cũng có thể nghe được tiếng từng trái tim tan nát.
Ánh mắt Lục Đồng Quân đầy cưng chiều cong môi nói: “Đây là anh muốn thông báo cho toàn thế giới, em là vợ anh”
Có giấy đăng ký kết hôn, trong lòng Lục Đồng Quân cũng ổn định hơn nhiều, dù bí mật bị vạch trần, dù lúc Trần Hương Thủy tỉnh lại mà không đồng ý cũng không thể làm nên chuyện gì.
Anh và Tô Lan Huyên đã là vợ chồng hợp pháp.
Trong lòng Tô Lan Huyên dâng lên cảm giác ngọt ngào, điện thoại cô cũng không ngừng reo, vợ chồng Lưu Lệ Phương, An Nhã Hân, Tô Khánh Thành, ai ai cũng đều thấy tin tức trên mạng nên rối rít nhắn tin hỏi.
An Nhã Hân: “Mẹ của con ơi, đăng ký kết hôn rồi sao?”
Tô Khánh Thành: “Chuyện đăng ký kết hôn lớn như vậy cũng không thông báo cho cha một tiếng sao?”
Lưu Lệ Phương: “Chúc mừng Lan Huyên, mẹ thấy các con công khai giấy đăng ký kết hôn, mẹ rất vui.”
Lý Thái cũng gửi một tin nhắn: “Chị, em muốn ăn bánh kẹo cưới.”
Ngay cả Lâu Yến Vy thấy tìm kiếm hot trên mạng cũng nhắn tin tới: “Tiền quà đã chuẩn bị xong, rượu mừng lúc nào mới được uống?”
Tô Lan Huyên thật không ngờ Lâu Yến Vy keo kiệt lại chủ động chuẩn bị tiền quà.
Nhiều tin nhắn như vậy, Tô Lan Huyên cũng chỉ nhắn lại cho Tô Khánh Thành.
“Ông Tô, bây giờ con rất hạnh phúc”
Công ơn nuôi dưỡng của Tô Khánh Thành, chỉ sợ cả đời này cô không thể báo đáp.
Cô cũng biết Tô Khánh Thành không phải là tức giận chỉ là tính tình quá trẻ con.
Phía bên kia màn hình, Tô Khánh Thành nhìn tin nhắn của Tô Lan Huyên gửi đến, lộ ra nụ cười hiền lành, quay đầu gọi một đám bạn cũ: “Hôm nay con gái tôi vừa đăng ký kết hôn, hôm nay tôi rất vui nên mọi người cứ chơi thoải mái, tôi trả tiền”
Nhìn tin tức, có người chúc phúc cũng có người thất vọng đau thương.
Chu Văn Triệt nhìn thấy lượt tìm kiếm hot trên Facebook mà trái tim lạnh đi một nửa.
Lục Tây Anh đang quay phim, sau khi lướt đến tin đăng ký kết hôn cũng giống như tảng đá vậy sửng sốt rất lâu.
Tân Kiều Lam đang ở ngàn dặm xa thấy tin tức liền nổi giận.
“A, con tiện nhân kia lại đăng ký kết hôn với Lục Đồng Quân, thật không biết xấu hổ, cô ta không xứng làm vợ anh Đồng Quân”
Tân Kiều Lam thì cũng chỉ có thể đập phá.
Chu Á đi tới, mặt không cảm xúc thu dọn tàn cuộc: “Cô hai, chuyện cũng đã rồi, chuyện cô cần làm nhất bây giờ chính là tiếp quản toàn bộ Địa Sát, nắm chúng trong tay mình, ông chủ Tân ở bên trong không ra được, cô chủ cũng không trở về, đây chính là thời cơ tốt”
“Bây giờ tôi đâu có tâm trạng đi quản lý những thứ kia, anh đi quản không được sao, anh là người mà tôi tín nhiệm nhất” Trong đầu Tân Kiều Lam chỉ đang nghĩ làm sao có thể khiến hai người kia ly dị, thật sự không còn tâm trạng nhân cơ hội đi “Soán ngôi vua”.
Trong mắt Chu Á thoáng hiện lên một tia nham hiểm, khổ sở nói: “Cô hai, từ đầu đến cuối tôi không phải người nhà họ Tân, như vậy chỉ sợ kẻ dưới khó mà phục tùng.”
Tân Kiều Lam ném chiếc nhẫn tượng trưng cho thân phận người nhà họ Tân cho Chu Á: “Anh cầm cái này đi, còn ai dám không nghe lời anh chứ, bây giờ tôi đến thủ đô một chuyến, không có chuyện gì lớn thì đừng tìm tôi”
Chu Á cầm chiếc nhẫn, đáy mắt thoáng hiện lên vẻ tham lam đã được như ý: “Cô hai yên tâm, tôi nhất định sẽ quản lý tốt Địa Sát, cô cứ yên