Chu Đức Độ trầm mặc một hồi, hỏi: “Thật sự không thể cho cơ hội sao? Mợ chủ Lục, cô cũng là người làm mẹ, trước đó Lan Ninh phạm sai lầm nhưng con bé cũng biết sai rồi, hơn nữa, đứa trẻ vô tội”
Tô Lan Huyên uống một hớp: “Tổng giám đốc Chu, ông vẫn chưa biết tính cách Tô Lan Huyên tôi sao, vừa rồi tổng giám đốc Chu nói đúng, đứa trẻ vô tội vậy thì càng không thể đem ra làm cái cớ được, đây không phải đạo lý bắt cóc người khác sao?”
Tô Lan Huyên rượu mời không uống, Trân Hương Thủy còn chưa tỉnh lại, Lục Đồng Quân cũng không tỏ thái độ gì, sao cô có thể quyết định tha thứ cho Tô Lan Ninh thay Trần Hương Thủy và Lục Đồng Quân được.
Chu Đức Độ nhìn chằm chằm Tô Lan Huyên một hồi, đột nhiên cười: “Chu Đức Độ tôi tung hoành thương trường nhiều năm như vậy, đây cũng là lần đầu gặp phải người rượu mời không uống, mợ chủ Lục thật đúng là không hợp tình hợp lý.”
Tô Lan Huyên cười nhạt: “Tổng giám đốc Chu, ông đúng là đang làm khó tôi, đây không phải ông đang cho rằng tôi bất nghĩa sao? Tôi vừa mới vào nhà họ Lục, thật sự không thể làm chủ nhà họ Lục được, nếu ông muốn thì đi tìm Lục Đồng Quân hoặc tìm ông cụ cũng được”
Đúng là một thủ đoạn khôn khéo.
Chu Đức Độ biết muốn để Tô Lan Huyên nhả ra rất khó.
Đợi nữa cũng không có ý nghĩa gì.
“Đã làm phiền rồi”
“Tổng giám đốc Chu đi thong thả, không tiễn.”
Đối với người đã tình muốn lấy mang mình thì tính khí và cách nói của cô như vừa rồi đã là rất tốt rồi.
Hạ Lăng Hạ Bảo nằm bò phía sau ghế sofa nghe lén, chờ Chu Đức Độ rời đi, Hạ Lăng nói: “Mẹ, người này sẽ không dễ dàng từ bỏ đâu, con đoán sẽ còn nhiều chiêu trò nữa.”
Hạ Bảo khinh thường nói: “Không sợ, bây giờ chúng ta đã có cha rồi.”
Tô Lan Huyên cười nhạo nói: “Không tiền đồ, còn nhỏ tuổi như vậy đã bắt đầu đùn đẩy cho cha”
Hạ Bảo cười khanh khách: “Mẹ, cha cưới mẹ rồi vậy thì chống đỡ một mảnh bầu trời vì mẹ chứ, chút chuyện nhỏ này cũng không giải quyết được, không phải đang tát vào mặt đàn ông bọn con sao?”
“Cái miệng nhỏ nhắn này thật sự có thể nói mát mẽ dứt khoát mà không kinh sợ gì sao.” Tô Lan Huyên thật sự khâm phục đứa bé này.
Hai đứa con trai, một đứa khôn khéo, một đứa trầm ổn, bù đắp cho nhau.
Chuyện Tân Nhã Viên qua đời đã kinh động không ít người, Vạn Hoài Bắc cũng chạy về, nghe nói Lục Tây Anh cũng bỏ đoàn làm phim lại để đi chia buồn.
Ban đêm.
Lục Đồng Quân trở về, Tô Lan Huyên giúp anh cởi áo khoác ra rồi treo trên kệ áo: “Anh mệt thì đi ngủ một lúc đi”
Trên mặt Lục Đồng Quân phủ đầy mệt mỏi.
“Lan Huyên, hôm nay là đêm tân hôn của chúng ta”“
Lục Đồng Quân hôn trán Tô Lan Huyên, hai tay ôm lấy đầu Tô Lan Huyên, ngón tay móc vào bên trong tóc.
Tô Lan Huyên cong môi cười một tiếng: “Chỉ cần anh đối xử với em thật tốt thì đêm nào cũng là đêm tân hôn”
Nghe vậy, Lục Đồng Quân cúi đầu cười ra tiếng.
Tối nay, quả thật không quá thích hợp, Tân Nhã Viên vừa mới qua đời, người Tô Lan Huyên cũng không được khỏe, Lục Đồng Quân tất nhiên sẽ không làm bậy.
“Tro cốt của Nhã Viên, anh đã để Tân Kiều Lam mang về.”
Nghe thấy cách gọi của Lục Đồng Quân đối với Tân Kiều Lam đã khôi phục lại như trước, Tô Lan Huyên biết Lục Đồng Quân đã tha thứ cho Tân Kiều Lam.
“Cái đó… bao giờ thì anh định để Tân Chấn Đông ra”
Ba chữ Tân Chấn Đông khiến Lục Đồng Quân giống như bị điện giật, bây giờ thứ anh không muốn nghe thấy chính là ba chữ này.
“Anh hơi mệt, anh đi tắm trước.”
Lục Đồng Quân buông Tô Lan Huyên ra rồi đi đến phòng tắm, Tô Lan Huyên hơi không hiểu.
Vừa rồi còn rất tốt, sắc mặt cũng thay đổi quá nhanh rồi.
Nghĩ đến chuyện Tân Nhã Viên tự sát, Tô Lan Huyên chợt hiểu ra, vừa mới đi đăng ký kết hôn lại gặp phải chuyện Tân Nhã Viên, tâm trạng nặng nề cũng là bình thường.
Tô Lan Huyên cũng không suy nghĩ nhiều, tự mình lên giường năm nghỉ ngơi trước.
Vừa nằm xuống giường, Tô Lan Huyên bắt đầu mơ mơ màng màng, Lục Đồng Quân cũng vừa nằm lên giường nghỉ ngơi.
Lục Đồng Quân theo thói quen ôm Tô Lan Huyên vào lòng, nhẹ nhàng hôn lên gò má cô một cái: “Vợ ngủ ngon.”
Hơi nóng bỏng phả lên lỗ tai Tô Lan Huyên, hơi nhột nhột, Tô Lan Huyên trong giấc mơ vô thức sờ lỗ tai một cái rồi lại ngủ tiếp giống như con mèo lười biếng.
Lục Đồng Quân nhìn giấy đăng ký kết hôn trên tủ ở đầu giường, lại nhìn vợ trong lòng một chút, trong lòng vô cùng thỏa mãn.
Một đêm này, Tô Lan Huyên ngủ rất say nhưng Lục Đồng Quân liên tục thấy ác mộng.
Anh nằm mơ thấy cảnh tai nạn xe của cha, một chiếc xe chở hàng phía đối diện đâm tới, đánh bay chiếc xe cha đang ngồi, xe lăn trên mặt đất mấy vòng rồi tự cháy.
Ánh lửa đầy trời, cha trong biển lửa thống khổ