Lúc Lục Đồng Quân đưa điện thoại cho Tô Lan Huyên còn nói một câu.
“Phỏng chừng lúc này cha vợ một phần tiền cũng không lấy ra, Tần Kiều Lam có thể nắm trong tay thế lực tà ác, chơi trò hợp tác lớn như vậy với Lệ Quốc Phong, sau lưng không thể thiếu việc đốt tiền.”
Thần tiên đánh nhau đều đốt đến mấy nghìn tỷ.
Tô Lan Huyên nhíu mày: “Ông Tần đưa tiền cho Tần Kiều Lam sao?”
“Em đã không muốn, vậy ngoài đưa cho Tần Kiều Lam ra, còn có thể cho ai?”
Tô Lan Huyên lập tức nản lòng: “Sớm biết vậy em đã lấy tiền rồi, Tần Kiều Lam không có tư bản đối nghịch với nhà họ Lục”
“Một người một khi quyết tâm làm một việc, cô ta có thể có trăm cách để làm.” Lục Đồng Quân nói: “Mấy chục tỷ đô la vẫn chỉ là phần nổi của tảng băng chìm.
Tập đoàn Đại Lục lần này đã tốn cả mấy nghìn tỷ, Tân Kiều Lam và Lệ Quốc Phong lần này ít nhất cũng đã đốt số tiền cũng tương đương”
Dù sao thì bây giờ Lục Đồng Quân cũng đang nghèo.
Hai bên đều cùng bị thiệt hại.
Cái gọi là giá trị con người, vốn dĩ cũng là tính ra giá trị thị trường, giống như bọt biển vậy, chạm cái liền vỡ.
Hai tay Tô Lan Huyên ôm mặt nhìn Lục Đồng Quân, chậm rãi hỏi: “Ông xã là, lúc đối mặt với phá sản anh lại bình tĩnh như vậy, còn có cái gì có thể khiến cảm xúc của anh thay đổi được không, hoặc khiến anh lo lắng, gấp đến mức nóng giận?”
Lục Đồng Quân thật sự suy nghĩ vài giây rồi mới nói: “Ngoại trừ bà xã bỏ trốn cùng người khác, chắc là không có chuyện lớn gì.”
Trong lòng Tô Lan Huyên lập tức cảm động: “Lục Đồng Quân, tên không có tiền đồ nhà anh, anh đẹp trai như vậy mà còn thiếu bà xã à, nửa đêm như này anh nói lời nói dối để khiến em rớt nước mắt đấy.”
“Bốn đứa con trai, còn bị phá sản, hôn nhân lại không hạnh phúc, người phụ nữ nào dám gả chứ?” Lục Đồng Quân nhéo mũi Tô Lan Huyên: “Em trực tiếp cho nổ hai quả bom, ngồi chắc vị trí bà chủ nhà họ Lục, người khác không dám hé hé đâu, em có thể yên tâm mà ngủ”
Tô Lan Huyên cười mắng: “Vậy không phải anh gieo giống không đúng sao, việc sinh con cũng không được trách em”.
“Được, trách anh” Lục Đồng Quân dỗ dành: “Ngủ đi, nghỉ ngơi lấy sức, chiều mai có thể phẫu thuật.”
Nếu máu vẫn tiếp tục chảy thì phải mau chóng mổ bụng.
“Anh ở đây với em đi, em sợ bóng tối” Tô Lan Huyên trở nên rất dính người, cứ cách hai tiếng đồng hồ, bác sĩ sẽ đến nghe nhịp tim thai, nếu Lục Đồng Quân không có ở đây, cô sẽ thực sự hoảng loạn và sợ hãi.
“Được, anh sẽ luôn ở đây”.
Dù sao chuyện phá sản cũng không thể cứu vãn được nên cứ yên tâm đồng hành cùng bà xã sinh con.
Lục Đồng Quân đã hứa với Tô Lan Huyên nên cũng không nuốt lời, anh vẫn thật sự ở trong bệnh viện, nửa bước cũng không rời đi.
Ngày hôm sau.
Tin tức về việc tập đoàn Đại Lục sắp nộp đơn phá sản đã lan nhanh.
chóng, tin tức truyền đi khắp nơi, đủ loại tin đồn.
Lục Đồng Quân không thèm để ý, cũng không cho ai gặp mặt.
Ông cụ Lục và Trần Hương Thủy đều biết chuyện, hai người cũng không hề hoảng sợ, chỉ gọi điện cho Lục Đồng Quân và hỏi khi nào Tô Lan Huyên sẽ được phẫu thuật.
Thời gian phẫu thuật đã được xác định, là năm giờ chiều.
Ông cụ Lục và Trần Hương Thủy đều vội vã đến bệnh viện trước trông coi.
Sau khi vợ chồng Lý Kính Hòa và Lưu Lệ Phương nhìn thấy tin tức thì liền biết rằng nhà họ Lục đã xảy ra chuyện.
Tô Lan Huyên lại ở trong bệnh viện nên hai người cũng vội vàng đến bệnh viện.
Khi An Nhã Hân nhìn thấy tin tức cũng đã đến bệnh viện đầu tiên.
Người thân bạn bè đều lần lượt chạy đến bệnh viện, ca mổ còn chưa bắt đầu thì đã có một tốp người ngồi trong phòng bệnh, ai cũng mắt to mắt nhỏ, anh nhìn tôi tôi nhìn anh.
Tô Lan Huyên đang nằm trên giường bệnh nhìn những người trong phòng, trong lòng vô cùng cảm động.
Tô Khánh Thành và Hạ Lăng Hạ Bảo đều ở đây, Hạ Lăng nói: “Mẹ, mẹ đừng sợ, có chúng con và mọi người ở đây với mẹ”
Hạ Bảo nắm lấy tay Tô Lan Huyên: “Mẹ ơi, nếu mẹ sợ thì cứ hét lên đi, hét lên là không sợ nữa.”
Mấy năm trước đã trải qua sự đau đớn khi sinh con, đến giờ Tô Lan.
Huyên vẫn còn nhớ như in.
Nghĩ đến sắp được gặp hai đứa con trai, còn có rất nhiều người đi cùng, Tô Lan Huyên cũng không cảm thấy sợ hãi nữa.
Tô Lan Huyên được đẩy vào phòng phẫu thuật trước, Lục Đồng Quân yêu cầu đi cùng, Tô Lan Huyên suy nghĩ một chút nhưng vẫn từ chối.
Suy cho cùng lúc sinh con nhiễm mùi máu, cô lo Lục Đồng Quân sẽ có bóng đen tâm lý.
Ngoài cửa phòng phẫu thuật, Lục Đồng Quân lo lắng đứng ở cửa chờ đợi, người thân và bạn bè khác cũng đang chờ, càng ngày càng có nhiều người đến bệnh viện thăm Tô Lan Huyên.
Chu Văn Triệt ngồi xe lăn đi tới, Sở Lâm Minh cũng ma xui