Tô Lan Huyên nhìn ra được, đương nhiên Tô Hạo Trần cũng nhìn ra được.
“Chị, Hạ Lăng không thích em” Tô Hạo Trần cười khổ: “Em tay không quay về cũng không mua quà cho mấy đứa trẻ, ngày mai em đi mua ngay, làm cậu rồi phải có dáng vẻ của người làm cậu”
“Đừng lãng phí nữa, tụi Hạ Lăng cái gì cũng có” Tô Lan Huyên chuyển vấn đề hỏi: “Hạo Trần em muốn ở phòng nào? Chị cho người đi dọn dẹp”
“Chị, em muốn quay về nhà họ Tô” Tô Hạo Trần nói: “Em họ Tô, đây là nhà họ Lục, cùng với chị ở cùng nhà họ Lục làm sao có thể được chứ!”
“Em muốn về ở cùng với lão Tô sao? “Tô Lan Huyên rất ngạc nhiên Tô Hạo Trần vẫn luôn không nhắc đến Tô Khánh Thành, nhưng lần này lại chủ động đến nhà họ Tô ở.
“Ừm” Tô Hạo Trần nói: “Em chỉ muốn đến thăm chị, lát nữa sẽ đi nhà họ Tô.
Chị, trải qua nhiều chuyện như vậy em cũng phân biệt được ai thật lòng tốt với em, những năm em ở bệnh viện đều là ông ta nộp tiền viện phí cho em, chỉ dựa vào ân tình này em không thể làm người vong ân phụ nghĩa”
Tô Hạo Trần có thể nói những lời tỉnh ngộ này, trong lòng Tô Lan Huyện rất an ủi.
“Hạo Trần của chị trưởng thành thật rồi” Tô Lan Huyên cười cười nói: “Đi nhà họ Tô cũng được, lão Tô ở một mình cũng cô đơn lắm, đúng lúc có em ở cạnh ông ấy”
“Ừm Tô Hạo Trần nói: “Chị, chị cùng với anh