Mấy đại sư phân hội hương liệu, bởi vì không dám nói với Lạc Tu cái gì, lại không thể thuyết phục Lý Nham, trong lòng càng nghĩ càng giận, liền nghĩ nếu Mạnh Dương là đệ tử của Lâm Tùng Thai thì Lâm Tùng Thai phải có trách nhiệm quản lý Mạnh Dương cho tốt.
Thời điểm Lâm Tùng Thai bị kêu lên, còn không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì gấp như vậy, sau khi đến, bị mấy đại sư đó ông một lời tôi một lời vây công, nước miếng cũng sắp phun lên mặt ông.
Lâm Tùng Thai nghe xong mới hiểu được đến tột cục bọn họ đang nói gì, ông là một người vô cùng bao che khuyết điểm, nghe bọn họ mắng đệ tử của ông, trong lòng đương nhiên mất hứng, sắc mặt cũng trở nên khó coi.
"Được rồi! Nói đủ chưa?" Lâm Tùng Thai không vui phản bác :"Người ta muốn đổi chỗ nào trị liệu là quyền của người ta, mấy ông quản được sao? Có vấn đề lớn lao gì đâu lại bị mấy ông nói tới nghiêm trọng như vậy, có cần vậy không? Đều là người lớn tuổi, lại giống như một đứa con nít mà gây hấn, các ông không cảm thấy mất mặt hả?"
"Ông không chỉ là thầy của Mạnh Dương, mà ông cũng còn là một trong những nguyên lão phân hội hương liệu, ông phải có trách nhiệm bảo vệ danh tiếng giới hương liệu, hiện tại đệ tử của ông loạn như vậy, ông làm thầy không quản lý cậu ta cho tốt thì thôi, còn nói chúng ta gây hấn nhưng một đứa con nít?"
"Có nhiều trung tâm hương liệu tư nhân ở bên ngoài, mấy ông muốn giữ gìn danh tiếng hương liệu giới, lại rãnh rỗi tởi khủng hoảng như vậy sao không quản từng cái một đi? Sao cứ bắt Mạnh Dương không buông, còn nói giống như nhất định Mạnh Dương sẽ trị Lý Nham chết vậy, nhiều nhất cũng chỉ là không có hiệu quả, nơi nào nghiêm trọng như mấy ông nói hả?" Lâm Tùng Thai nhìn bọn họ :"Mạnh Dương là đệ tử của tôi, nếu thật sự xảy ra chuyện gì tôi sẽ chịu trách nhiệm, đến lúc đó mấy ông đừng có tới tìm tôi!"
Lâm Tùng Thai tức giận xoay ngưởi rời đi.
Lâm Tùng Thai trở lại học viện, một bụng tức giận dạy các đệ tử. Đợi hết tiết mới kêu Mạnh Dương ở lại nói chuyện.
"Dùng hương liệu trị cho Lý Nham là ý của chính em?" Lâm Tùng Thai hỏi.
"Lúc đầu chú Lạc kêu em tới xem tình huống của bạn anh ấy coi có thể trị hay không, sao khi xem, em thấy mình vẫn có mấy phần nắm chắc có thể trị liệu hết, cho nên mới kêu chú Lạc dẫn chú ấy ra khỏi đổi một hoàn cảnh tốt, tâm trạng cũng tốt hơn." Mạnh Dương trả lời.
"Hương dược dùng cho cậu ấy em đã điều chế xong?" Lâm Tùng Thai lại hỏi :"Em có mấy phần nắm chắc?"
"Đều điều chế xong, nắm chắc ít nhất 7 8 phần." Mạnh Dương nói :"Thầy yên tâm, em có thể đảm bảo, dù thật sự không có hiệu quả, cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì."
Lâm Tùng Thai gật đầu :"Tính cách của em thầy hiểu rõ, bình tĩnh trầm ổn chu đáo, tuyệt đối không phải là người thích cậy mạnh làm càng, trong lòng em đã nắm chắc, vậy thì cứ buông bỏ mà làm, nếu phát hiện có chỗ không đúng thì em lập tức nói cho thầy biết."
"Vâng, em đã nhớ." Mạnh Dương nghiêm túc đáp.
Lạc Tu có một biệt thự tại Bắc Sơn, núi tuy không cao, nhưng phong cảnh tốt, không khí cũng tốt. Từ xây dựng tới trang trí biệt thự đều thiết kế theo phong cách hiện đại, Lý Nham cảm thấy mình là một tục nhân, y thưởng thức không đến phong cảnh lâm viên, chỉ thích loại kiết trúc hiện đại hóa tự động hóa này, còn có những cây đại thụ thô to, thực vật cao to tươi tốt lại đẹp, y nhìn liền cảm thấy cao hứng.
Mạnh Dương đã bắt đầu tiến hành trị liệu cho Lý Nham, mỗi ngày ngoại trừ dùng dược dục (thùng tắm) và hun đốt, đương nhiên không thể thiếu xoa bóp bằng tinh dầu, nhưng Lạc Tu không thể để Mạnh Dương tự mình đi xoa bóp cho Lý Nham, cho nên Lạc Tu đã mời một thợ đấm bóp huyệt vị chuyên nghiệp, để Mạnh Dương chỉ đạo hắn hai lần, hắn cũng đã biết nên xoa bóp như thế nào.
Trước đó ở phân hội hương liệu, đại sư trị liệu cho Lý Nham đều kêu y mỗi ngày tĩnh tọa (ngồi im lặng) thổ nạp (thở ra hít vào) và minh tưởng (ngồi thiền), tuy cũng là một loại biện pháp thả lỏng tinh thần, nhưng đối với người có tính cách nóng nảy như Lý Nham, phương thức như vậy sẽ chỉ khiến tâm tình y càng thêm khó chịu không ổn định.
Phương thức thả lỏng Mạnh Dương sắp xếp cho y lại là kêu y vận động, ví dụ như bơi lội, đá banh, v.v, chính là để cho y đổ mồ hôi, nhưng không cần đến mức mệt chết đi. Lại để cho Lạc Tu mời hai đầu bếp cho y, Mạnh Dương tự tay viết thực đơn, phối hợp ẩm thực cùng nhau trị liệu. Trong sách tổ truyền của Mạnh gia có nói, nhất định phải chú ý tới ẩm thực và dược tính không thể tương khắc, phối hợp chính xác ẩm thực còn có thể tăng cường hiệu quả trị liệu.
Mạnh Dương và Lạc tu không có thời gian mỗi ngày đều nhìn y, nhưng người trong biệt thự đều là người của Lạc Tu, sẽ có người mỗi người hồi báo tình huống cụ thể cho Mạnh Dương nghe.
Mười mấy ngày trôi qua, Mạnh Dương và Lạc Tu cuối cùng cũng rảnh, tự mình đi thăm hỏi tình hình sức khỏe của Lý Nham.
Thời điểm Lạc Tu cùng Mạnh Dương tới, Lý Nham cũng mới đánh tennis với vệ sĩ xong, y đi tắm thay quần áo mới ra ngoài nói chuyện với hai người.
Lý Nham đưa tay tới Mạnh Dương, muốn bắt tay cậu, lại bị Lạc Tu ngăn cản :"Có lời thì nói, không động tay động chân."
Lý Nham nhìn Lạc Tu :"Anh, em ở đây so với ở phân hội hương liệu thoải mái hơn nhiều, bọn họ mỗi ngày đều kêu em tĩnh tọa, sau đó luyện tập thở ra hút vào, thở ngắn thở dài, hít ngắn hít dài, ngoại trừ những cái này thì không cho tớ làm gì khác, với em mà nói quả thực chính là dằn vặt. Hiện tại mỗi ngày đều có thể đá banh, bơi lội, còn có thể đọc tin tức vân vân, buổi chiều lúc ăn cơm còn có thể uống một ly nhỏ (uống rượu??), so sánh hai bên, quả thực chính là địa ngục và thiên đường."
"Buổi tối ngủ thế nào?" Lạc Tu hỏi.
Nói tới cái này, Lý Nham cũng có chút kích động, y đưa hai ngón tay ra nói :"Hai canh giờ (4 tiếng), đêm qua em ngủ trọn 4 tiếng, rất thoải mái!"
Mạnh Dương quan sát vẻ mặt Lý Nham, thấy tinh thần của y đúng là đã tốt hơn nhiều :"Nếu còn mất ngủ 2 tiếng, vậy thì bắt đầu từ ngày mai, chú có thể mỗi ngày dành hai tiếng, tới xử lý công việc."
"Thật không? Hiện tại tôi có thể bắt đầu làm việc?" Lý Nham hỏi.
"Nhưng tuyệt đối không thể vượt quá ba tiếng." Mạnh Dương nói.
"Thật tốt quá!" Lý Nham lại muốn bắt tay Mạnh Dương, nhưng lại bị Lạc Tu cản lại, y nhìn Lạc Tu nói :"Toàn bộ bác sĩ đều nói với em, em bắt đầu xuất hiện ảo giác, chứng minh tình huống đã rất nguy hiểm, anh kêu em nhất định phải tạm thời