Ngô Phong không khống chế được dục vọng mua sắm của mình, cũng không lấy cớ kiểm tra mà bào chữa và thật sự cảm thấy có Mạnh Dương ở, xác suất cơ hội những người khác đánh bại Mạnh Dương rất nhỏ, nhưng lời hắn vừa nói thì bàn các học sinh khác cố ý phát ra tiếng cười nhạo rất lớn, thu hút sự chú ý của họ.
Ngô Phong và những người khác quay đầu nhìn sang, mười mấy người ngồi bên bàn tròn lớn, người phát ra tiếng cười nhạo chính là hai người trong đó, mấy người kia thấy thành công đưa tới sự chú ý của Ngô Phong và những người khác liền cố ý lớn tiếng nói.
"Nghe thấy không Ngô Húc? Cậu là người thắng cuộc năm trước còn chưa nói gì mà đã có người nói khoác mà không biết ngượng."
"Cậu nhỏ lại dùm chút, người ta chính là người không bình thường, không chỉ có tiền có thể còn là thần tượng giới Hương Học, có rất nhiều fan hâm mộ, lời này của cậu coi chừng bị fan người ta nghe thấy lại tấn công Ngô Húc, cậu cũng đừng hại Ngô Húc."
"Tớ biết cậu ta có tiền có thế, không thì sao nổi tiếng như vậy, không phải là do thế lực sau lưng cậu ta vận hành sao?"
"Cậu khoan hãy nói, lần này Ngô Húc có thể thắng không cũng không nhất định, dù sao ai có thể cam đoan không có thao tác ngầm chứ?"
"Chỉ có thể nói chúng ta không may, hết lần này tới lần khác lại gặp được, có thể có biện pháp gì chứ?"
Ngô Phong và những người khác nhìn Mạnh Dương, Mạnh Dương dùng ánh mắt bảo bọn họ không cần để ý, mặc bọn họ muốn nói gì thì nói, những người này ngoài phát tiết ghen ghét cho đỡ nghiện thì cũng không làm được gì.
Ngô Phong và những người đều cười, cũng không để ý tới lời bọn họ, người như vậy, lúc đầu gặp mấy lần sẽ cảm thấy tức giận, nhưng gặp nhiều cũng chỉ thấy gương mặt họ xấu xí buồn cười lại đáng thương.
Mạnh Dương ngày càng nổi tiếng, hiện tại cậu gặp nhiều nhất chính là những người vô cùng hiếu kỳ về cậu như những người mới gặp trên đường, những người lén quan sát cậu, sau đó chính là như đám Triệu Tịnh, sinh ra sùng bái với cậu, coi cậu là mục tiêu nỗ lực và thần tượng, đôi khi cũng sẽ gặp phải loại này, vô cùng ghen ghét tất cả phương diện của cậu, nói đủ thuyết âm mưu, chế tạo đủ loại tin nhảm, nhưng phần lớn loại người này chỉ dám nói ở sau lưng, rất ít người như họ dám cố ý nói cho Mạnh Dương nghe.
Những người này sở dĩ dám cố ý nói cho Mạnh Dương nghe cũng là vì trường học bọn họ có chỗ dựa của mình, bàn tay tập đoàn Lạc thị không dũi dài tới được, còn nguyên nhân khác chính là bọn họ cũng nghe nói tới chuyện Mạnh Dương phân rõ hương liệu vô cùng lợi hại nên cố ý khiêu khích, muốn chọc giận Mạnh Dương và những người khác, đem mọi chuyện làm lớn thì nó càng thêm lợi cho bọn họ sau khi thua, truyền ra tin đồn Mạnh Dương thao tác ngầm tạo danh tiếng, che dấu chuyện bọn họ thực sự thua vì tài không bằng người.
Nhưng Mạnh Dương không có chút phản ứng, Ngô Phong và những người khác cũng buồn cười, phản ứng của họ hoàn toàn trái ngược khiến đám người họ vô cùng tức giận.
Uống trà ăn điểm tâm, nghỉ ngơi một hồi sau đó Mạnh Dương và những người khác tiếp tục đi mua sắm hương liệu, lúc này bọn họ không có tách ra hành động, tuy cùng nhau đi nhưng cũng không nói gì.
Sau khi thời gian mua sắm chấm dứt, bọn họ tới chỗ ban tổ chức đợi tuyên bố kết quả.
Lâm Tùng Thai và những người khác cùng các đại sư trường khác và phân hội đều đang đợi, khi nói tới học sinh trường nào có khả năng thắng cao hơn, bọn họ đều đồng ý nếu chỉ đơn thuần so thực lực, Mạnh Dương tuyệt đối là người mạnh nhất trong toàn bộ học sinh nhưng chuyện nhặt hời này vẫn là có thành phần may mắn rất lớn nên cuối cùng ai có thể thắng thật sự không thể xác định dựa vào suy đoán.
Mạnh Dương và những người khác tiến vào hội trường, sau đó tự tìm nơi ngồi xuống, vốn phần lớn người đều thả lỏng nhưng vừa đi tới đây, nhiều người vô thức khẩn trương, nhất là những người cảm giác bản thân không chừng có cơ hội chiến thắng.
Sau khi hội trưởng nhận được kết qua liền đi lên đài tuyên bố :"Hoạt động lần này có tất cả 50 loại hương liệu phẩm chất cao, có một bạn học đã lấy mức giá thấp hơn một nửa mua 36 loại trong đó, bạn học này chính là..."
Hội trưởng cố ý dừng lại chút rồi nói :"Chúc mừng bạn học Mạnh Dương của Hương học viện Thánh Nhã!"
Ngô Phong và những người khác dẫn đầu vỗ tay, cũng ở trong tiếng vỗ tay cao hứng nhìn Mạnh Dương :"Anh biết chắc sẽ là em! Tối hôm nay đi chúc mừng không?"
Mạnh Dương mỉm cười gật đầu.
"Cũng chúc mừng Hương học viện Thánh Nhã nhận được quyền ưu tiên chọn mua lần này." Hội trưởng tiếp tục tuyên bố.
Lâm Tùng Thai và những người khác cũng cười vui vẻ, năm ngoái Mạnh Dương chưa tới, hương học viện Bắc Thần lấy được quyền ưu tiên, bọn họ chỉ có thể chọn hương liệu còn dư lại, học viện Bắc Thần từ trước đến nay cũng sẽ không nghĩ tới chừa chút chỗ tốt cho các học viện khác.
Các học sinh đi ra ngoài, Ngô Phong và những người khác vừa vặn đi đến bên cạnh những người cố ý trào phúng Mạnh Dương lúc trưa, Ngô Phong không cố ý lớn tiếng nhưng dùng âm lượng những người đó có thể nghe được nói với những sư huynh khác :"Tài không bằng người chỉ biết dùng thủ đoạn bỉ ổi nói xấu người khác để chứng minh bản thân cũng không phải thua kém người khác, cũng không biết cha mẹ họ rốt cuộc dạy họ thế nào."
"Thực ra bọn họ cũng rất tự biết lấy mình, sớm biết bản thân thất bại nên sớm tìm lý do ản ủi mình, cậu cần gì xé rách tấm màn