Nhã Uyên mở mắt ra, cô ngồi dậy.
Quang cảnh xung quanh thật quen thuộc.
Một con hẻm nhỏ tối om, đầy bụi bẩn và khó chịu.
Một cô gái đang bị đám đàn ông vây xung quanh, chúng bắt đầu giở trò đồi bại với cô ấy.
Hình bóng đó, thật sự rất giống với cô.
Hai dòng lệ tuôn rơi, cô khóc.
Nhưng vì cái gì chứ, tại sao lại khóc a.
A nhớ rồi, chẳng phải kia là cô sao.
Ha, sao mày lại quên nhanh vậy chứ.
Mày chỉ là một đứa không cha không mẹ, chỉ là một kẻ thất bại mà thôi.
Không, tôi không phải!
Ngươi phải? Đó chính là ngươi.
Không, không!!!!!!!
Nhã Uyên bật dậy, nhìn xung quanh.
Một giọt nước nóng hổi rơi xuống tay cô.
- A, tỷ tỷ, ai làm tỷ khóc thế?
- Tỷ không sao, muội có mệt không, tối qua muội bạo quá nha.
Nhã Uyên vội lau nước mắt mà trêu chọc Bạch nhi làm nàng ta đỏ ửng cả mặt.
Bạch nhi ngượng ngùng, đấm vào ngực Nhã Uyên thùm thụp.
- A đau quá.
- Muội sao vậy? Đau ở đâu?
- Đau ở tay này, tại tỷ phẳng quá nên ta đánh cũng bị đau.
Nhã Uyên mặt méo xệt, thầm than sao Bạch nhi lại đi học cái công phu chọc tức của lão nương a.
Cô cốc đầu Bạch nhi, mắng.
- Muội giỏi rồi đấy, có tin ta để muội một mình ở đây không?
Nghe thấy vậy, Bạch nhi rơm rớm nước mắt.
- Tỷ muốn bỏ rơi ta sao?
A sao lại khóc rồi?
Chọc người thì được người chọc thì khóc, công phu này còn cao hơn ta a.
- Thôi được rồi, đừng khóc nữa, ta không bỏ rơi muội đâu.
" Ting, kí chủ hoàn thành nhiệm vụ 3.
Nhiệm vụ tiếp theo sẽ đến trong vòng hai canh giờ nữa."
" Gì nữa, người ta đang cảm xúc cao trào thì ngươi lại quấy rối là sao?"
" Cảm xúc con khỉ, cảm lạnh thì có." Chúc Dung nói thầm.
- Tỷ, bây giờ chúng ta đi đâu?
- Ta cũng chưa biết nữa, nhưng mà tạm thời phải dạy muội cách thu liễm yêu khí đã.
- Ta phải làm thế nào?
- Muội cảm nhận yêu khí, tưởng tượng như nhét chúng vào một cái hộp.
Nửa canh giờ sau, yêu khí của Bạch nhi cuối cùng cũng được nàng nội liễm, hoàn toàn không rò rỉ ra bên ngoài.
- Tỷ tỷ, ta làm được rồi!
Bạch nhi mỉm cười nhìn Nhã Uyên.
A cái ánh mắt này, sao lại đáng yêu như thế a, ta say mất thôi!
Nhã Uyên hôn lên môi Bạch nhi một cái khiến nàng không kịp phòng bị mà cuốn luôn vào.
- Thưởng cho muội.
" Này Nhã Uyên, ta chưa có chết đâu!"
" Ngươi đang ghen hả?"
" Ghen cái gì chứ, ngươi chuẩn bị nhận nhiệm vụ đi."
" Ting.
Nhiệm vụ 4: Gia nhập tông môn đỉnh cấp nhất đại lục, Thái Ất Chân Tông.
Địa điểm: Phía đông đại lục
Phần thưởng: tăng cấp một cảnh giới nhỏ, 2000 điểm tích lũy.
Hình phạt: Độ kiếp độ khó +1"
" Hử, lần này không phải hồn phi phách tán à?"
" Kể từ nhiệm vụ 4 trở đi, độ khó đã tăng nên không hồn phi phách tán nữa."
" Cái gì? Tăng độ khó.
Ngươi đây là muốn giết ta a."
"..."
Chúc Dung không thèm đôi co với Nhã Uyên, trực tiếp đi về trong hệ thống.
" Đáng ghét, sao mình lại như thế này?"
Cô tự hỏi mình, cái cảm giác đau ở tim này là sao.
Thôi không nghĩ nữa a.
Thấy Nhã Uyên ngẩn người, Bạch nhi liền hỏi.
- Tỷ sao thế?
- Tỷ không sao, nhưng mà giờ ta phải đi rồi.
- Đi đâu vậy?
- Nơi tiếp theo ta đi rất nguy hiểm, muội có chắc là muốn đi theo không? Có thể sẽ mất mạng đấy.
- Cho dù sao thì tỷ sẽ bảo vệ ta đúng không?
- Ừ
Nhã Uyên dịu dàng trả lời.
- Vậy thì ta nên đi thôi, đừng để lâu.
- Được rồi, muội nhớ phải luôn thu liễm yêu khí như này, không được để ai phát hiện nghe chưa.
Tu vi của Bạch nhi lúc này chỉ là trúc cơ trung kì, còn cô là kim đan sơ kì, chắc cũng đủ để bảo vệ nàng.
" Hệ thống, lấy cho ta đan dược thăng cấp tu vi"
" Đổi thành công, tiêu hao 2000 điểm tích lũy."
" Ngươi cắt cổ người đấy à?"
" Ngươi mua thì mua không mua thì thôi."
Chúc Dung gắt gỏng, đây là lần đầu tiên