Mạc Thiên gia gia nói chuyện một lúc sau thì ra về.
- Tỷ, tại sao tỷ lại nói cho lão Mạc Thiên về thân phận của chúng ta.
Chẳng phải như thế sẽ rất nguy hiểm sao?
Nhã Uyên thở phào một hơi, mồ hôi cô vã ra như tắm ướt đẫm cả lưng áo.
- Ta biết chứ, đây là một canh bạc đánh liều đấy.
Nếu đúng thì ta sẽ có người bảo vệ, nếu sai chắc chắn chúng ta phải rời khỏi đây.
- Khi bước vào ta đã cảm nhận được tu vi của lão ta không tầm thường, cực kì thâm sâu.
- Nói vậy chúng ta đây là thắng hay thua vậy tỷ?
- Ta không biết nữa, chỉ có thể chờ đợi thôi.
- Cho dù thế nào ta cũng sẽ ở bên tỷ.
Nắm lấy tay Bạch nhi, Nhã Uyên nhận ra vết thương trên tay cô liền hỏi
- Muội làm sao vậy? Sao lại bị thương.
- A Cái này là do ta chạm vào tỷ lúc tỷ tâm ma độ kiếp nên mới bị thương.
Lúc đó tỷ lạnh lắm, ta sợ...
Nhã Uyên vội lấy ra đan dược trị thương, bảo Bạch nhi uống vào.
- Ta không sao mà, đây chỉ là vết thương nhỏ thôi.
Nhã Uyên không nói, tay bỏ viên đan vào miệng rồi hôn lấy Bạch nhi, truyền viên đan qua cho coi.
Bạch nhi không còn cách nào khác liền nuốt xuống.
Thấy nàng đã uống thuốc, Nhã Uyên mới buông Bạch nhi ra.
Bạch nhi đỏ mặt, cả người cô nóng rang rạo rực liền đè luôn Nhã Uyên xuống giường.
- Hôm nay muội bạo quá nha.
- Do tỷ đó.
Nhã Uyên bất ngờ, hôm nay Bạch nhi có hơi khác.
Nhìn lại lọ đan dược mình mới cho Bạch nhi uống, Nhã Uyên giật mình.
Đây đâu phải là Hồi Xuân đan, đây là Dục Thú đan còn sót lại mà.
Thôi xong rồi, Bạch nhi cũng là yêu thú thì cũng bị tác dụng của đan dược, hơn nữa còn là uống trực tiếp nữa chứ.
Nước đi này không đi lại được rồi.
Nhã Uyên và Bạch nhi liên tục cho đến tận khuya mới mệt mỏi mà ngủ thiếp đi.
Sáng hôm sau, Nhã Uyên run rẩy bước xuống khỏi giường.
Hôm qua Bạch nhi bị ảnh hưởng của Dục Thú đan, liền đem cô dày vò cả một ngày xong ngủ ngon lành.
- Hôm qua muội quá lắm đó nha, nhưng mà lão nương thích.
Nhã Uyên đặt lên môi nàng một nụ hôn, rồi chỉnh lại y phục đi đến Ti Vụ điện nhận nhiệm vụ.
Đến nơi, mọi người đều nhìn cô một cách khó hiểu.
Nhã Uyên hôm qua và hôm nay khác nhau một trời một vực.
Sao một người có thể thay đổi nhiều như vậy chỉ trong một đêm.
- Vị huynh đài này muốn nhận nhiệm vụ loại gì đây?
- Huynh đài? Mẹ nó ngươi bảo ai là huynh đệ với ngươi, lão nương đây là nữ, hiểu chưa?
Nhã Uyên đùng đùng tức giận, nộ hỏa ngùn ngụt khiến chấp sự giật mình.
- À...vị muội muội này, ta thật sự xin lỗi.
Do muội thật sự rất giống một nam tử hán a.
- Con mẹ nó ngươi còn dám nói, ngươi có tin lão nương tại đây cắt cái lưỡi ngươi không?
- A, thật tình xin lỗi mà.
Nhã Uyên không thèm để ý đến tên chấp sự nữa, đi đến bảng phân công nhiệm vụ, nhìn lấy một lúc liền chọn một nhiệm vụ cấp tinh anh.
Nhiệm vụ cũng chia thành các cấp dành cho các đệ tử tùy theo cấp bậc.
Đệ tử cũng có thể chọn nhiệm vụ vượt cấp.
Nhiệm vụ cô chọn là đi thu thập tin tức về bảo tàng ở một hiểm địa khá xa phía nam tông môn.
Thời hạn của nhiệm vụ cũng không ít, cô có thể từ từ tăng cao tu vi.
Thời gian này ở tông môn Bạch nhi cũng có thể tăng cao tu vi, nhiệm vụ cô nhận là nhiệm vụ tổ đội nên nàng cũng được tính.
Trước khi đi, cô cũng đã để lại