Rất nhanh cảnh sát cũng đã đến hiện trường.
Phải nói tên Minh Hàn này rất tinh ranh,hắn ta không ngại diễn một vỡ kịch lớn để đưa con mồi vào bẫy.
Phải nói hắn ta rất thông minh.
Cảnh sát sẽ điều tra sớm vụ này.
Minh Hàn hắn lúc này như muốn phát điên lên mà đập phá lung tung,lấy tay dọng mạnh vào những cái cây gần đó khiến cho nó bật ra cả máu.
Người ngoài nhìn vào cứ nghĩ hắn đã lên cơn giận đỉnh điểm nên ai cũng toát mồ hôi.
Lúc Này Vương Hàm giả làm người đi đường cũng phải đưa tay đầu hàng trước sự diễn xuất của hắn.
Và đột nhiên Vương Hàm mỉm cười,cậu ta nhìn thấy một tên sát thủ quèn đang dần trốn đi trong đêm tối.
Đúng,con mồi đã sập bẫy!
Hắn tiếp tục diễn tiếp vở kịch còn đang dang dở.
Cho đến khi,hắn giả vờ đưa cô gái kia đến bệnh viện.
.
Chuông điện thoại reo lên.
.
Là Vương Hàm
"Đúng như cậu nói,tụi nó sập bẫy rồi"
"Điều động người đến đó,đêm nay sẽ giải quyết tất cả" Hắn cười nhạt rồi bỏ điện thoại vào túi,tay quay mặt vào trong người phụ nữ đang giả vờ ngủ kia cười lớn.
.
Quả là cừu non,dễ bắt thật.
Lúc này, ở bang Hải Đường đang xáo xào cả lên.
Tên cầm đầu nghe báo tin về thì tức điên.
Lão ta là Bạch Ngũ San,đại ca của tên có thù với hắn nhiều năm trước.
Tưởng chừng đâu,có thể khiến hắn đau khổ khi mất đi người con gái mà mình yêu.
Tuy nhiên,với cái não phẳng đó của ông ta khó mà làm được
"Mẹ kiếp,đã có tên khác hành động trước ta rồi sao"Ông ta lúc này hoá như kẻ điên,bao năm nay lão đã luôn tìm kiếm,luyện tập để khiến bang của lão trở nên mạnh hơn chỉ để chờ đến ngày hôm nay.
Vậy mà sự việc lại đi theo cớ sự như vậy.
Lão thấy,đám tiểu tử kia thật vô dụng,gửi ảnh gửi cả thư đe doạ đầy đủ,nhưng chẳng làm ăn được gì.
Ngoài trừ cái miệng khoác loát.
Chưa kịp để ông ta suy nghĩ xong,thì từ đâu một tên đàn em lao thẳng vào toà ban chính,nơi hắn đang ngồi chiễm chệ.
Hổn hễn nói
"không.
.
không xong rồi đại ca,chúng ta đã bị đột kích"tên kia vừa nói, vừa ôm bụng chạy đến ôm chân ông ta
"Cái gì?"chưa kịp để ông ta suy nghĩ,Minh Hàn đã tự đâu bước vào,trong tay cầm một cây gậy bóng chày đầy sát khí,phía sau hắn là cả trăm tên đàn em hậu hĩnh.
Hắn bước vào,miệng cười khẩy.
Mở lời châm biến
"Não phẳng có khác,lấy nơi tồi tàn làm căn cứ"Hắn vừa nói tay xoa xoa gậy bóng chày.
Rồi trực tiếp không nói không rằng mà lao vào ông ta,tấn công tới tấp.
Mỗi cú đánh của hắn như trời giáng,nó đau điếng và phát ra thứ âm thanh đầy ghê rợn.
Kí.ch thích cơn thú dữ trong lòng hắn.
"Mày dám động vào cô ấy sao?"Những tên đàn em kia của ông ta đúng là vô dụng.
Sức lực yếu ớt đều bị Vương Hàm cho ăn hành,phía bên ngoài nơi này đã bị phong toả.
Trực thăng nơi đâu đã đã kéo đến ồ ạt vài ba chiếc
Như một con thú dữ đang nổi điên,hắn ta thẳng tay lấy gậy đập thẳng vào chân lão, sức của hắn phải nói bao nhiêu sát khí,đè nặng kinh khủng,khiến cho xương bị gãy nghe một tiếng "rắc" đến điếng hồn.
Hắn tiếp tục dùng sức xả giận vào tay,vai,lưng ông lão.
Tiếng xương gãy đã vang lên thật mạnh mẽ.
Lão ta không thể chịu nổi liền mặt dày mà van xin.
Giọng nói yếu ớt.
.
như một chút nữa