Lúc này Ôn Thần mới biết, những gì anh cho rằng tốt với cô, tích lũy theo thời gian, ngược lại hình thành gánh nặng tâm lý cho cô.
Dù không có nhạc đệm trong buổi tiệc rượu đêm hôm đó, hôn nhân của bọn họ vẫn đi đến hồi kết, chỉ là hoặc sớm hoặc muộn, nhanh hơn một chút.
Nếu bản thân cố giữ cô lại, sau khi đoạn video của cô bị phơi bày sẽ ảnh hưởng đến nhà họ Cố, cô càng có cảm giác có lỗi; thay vì làm cô khó xử, chi bằng để cô đi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh đứng dậy ôm cô vào lòng: “Đừng khóc, người khác không biết còn cho rằng anh ức hiếp em.”
Anh cúi đầu hôn đi giọt nước mắt trên khóe mắt cô: “Rõ ràng là em ức hiếp anh trước.”
Nâng mặt cô lên, nhìn thấy bộ dạng khóc không thành tiếng của cô, Ôn Thần vừa đau lòng vừa bất lực: “Em nói với anh rằng em yêu anh bao nhiêu, nhưng vừa trở mặt lại nói bởi vì yêu anh mới muốn ly hôn, vậy người phụ nữ như em, thực sự là quá khó hiểu rồi, may là em yêu anh, nếu đổi thành người khác, làm sao có thể nỡ để em đi? Hửm?”
Lời này của anh, rõ ràng là chấp nhận ly hôn.
“Nhưng sau này em đừng có hối hận đó, sau khi độc thân trở lại, vận đào hoa của anh sẽ càng lớn, phụ nữ theo đuổi anh nói không chừng xếp từ Tương Thành đến Bắc Thành, đến lúc đó không chừng anh còn có thể gặp được một người làm anh động lòng hơn em, sau này không yêu em nữa, em đừng có mà khóc hu