Ôn Thần không nghĩ ra được lời âu yếm nào có thể diễn tả cảm xúc của mình lúc này, bởi vì anh vừa yêu vừa hận người phụ nữ trước mặt này!
“Nghĩ cho kỹ, nếu lần này em trở lại bên cạnh anh, tuyệt đối sẽ không có chuyện anh thả em đi như lúc trước đâu!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hốc mắt Cố Dĩ An đã ướt đẫm nước mắt, cô không biết nên đáp lại lời của anh như thế nào, vừa muốn mở miệng nói cảm ơn thì đã bị anh dùng nụ hôn chặn lại.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Môi lưỡi của anh vô cùng nóng bỏng, giống như đêm đó ở khách sạn vậy, đầu lưỡi anh điên cuồng khuấy đảo trong miệng cô, cằm cô cũng bị anh nâng lên, khiến cô chỉ có thể há miệng đón nhận nụ hôn của anh.
Không biết đã hôn bao lâu, đầu lưỡi vẫn luôn quấn quýt không nỡ tách ra, mỗi khi muốn dừng lại, đối phương sẽ vô tình ngậm lấy đầu lưỡi của nhau mà liếm mút, hai chiếc lưỡi linh hoạt cọ xát trái phải, va vào nhau, nuốt lấy nước bọt của nhau, âm thanh thở gấp không ngừng vang lên bên tai.
Cố Dĩ An không nhịn được mà vòng tay qua cổ Ôn Thần, ngón tay thon dài luồn vào trong áo anh, vuốt ve