Thẩm Thất biết trạng thái hôn nhân của mình sợ là giấu giếm không được rồi.
Thẩm Thất cũng không biết, nếu như hôn nhân của mình và Hạ Nhật Ninh bị phơi bày ra, sau này mình còn có thể thuận lợi mà rời khỏi không?
Toàn bộ người trên thế giới có thể không biết đại hội thể thao Olympic mấy năm cử hành một lần, thế nhưng là không ai không biết Hạ gia.
Thân phận mình thân là nhị thiếu gia của Hạ gia một khi được công bố, chỉ sợ mình đời này cũng phải sống ở dưới mí mắt của tất cả mọi người rồi.
Lúc bữa tối, mọi người được dẫn tới một nhà hàng rất lớn.
Cả nhà hàng đều dựa vào cánh tay Robot khổng lộ mà dẫn dắt, treo lơ lửng giữa khe núi.
Phía dưới là trụ đứng bê tông cốt thép to lớn duy trì sự vững vàng.
Cả nhà hàng ngoại trừ sàn nhà ra, toàn bộ đều dùng kính cường lực được thêm độ dày mà bảo phủ.
Ở chỗ này dùng cơm, có thể thưởng thức được tất cả phong cảnh ở đỉnh núi.
Ngoại trừ xa hoa lộng lẫy, chính là hiệu quả tác động trực quan cực lớn.
Bởi vậy, lúc mọi người đứng ở trong nhà hàng, miệng của mọi người đều há rất là to.
Trần Thần một biểu cảm khó có thể tin mà nói: "Trời ạ, cái nhà hàng này chẳng lẽ chính là không trung lầu các trong truyền thuyết? Nghe nói người tới đây ăn cơm, tiêu phí thấp nhất của mỗi người không được thấp hơn năm mươi nghìn! Tiểu Thất, cô rốt cuộc là đã quen biết người gì, lại có thể mạnh tay như vậy, mời chúng ta đến đây ăn cơm?"
Thẩm Thất than thở một tiếng: "Một lát cô sẽ biết."
"Làm gì mà huyền bí như vậy?" Trần Thần lấy cùi chỏ đụng một cái Thẩm Thất: "Đừng nói với tôi, người này là chồng của cô!"
"Nếu như tôi nói là đúng đấy?" Thẩm Thất im lặng nhìn Trần Thần.
"Ha ha ha ha... đừng chọc cười!" Trần Thần vô cùng không nể tình mà phá cười: "Tiểu Thất, không ngờ cô cũng học biết hài hước nữa a!"
Hài cái gì hước a!
Mình tự nói sự thật, cũng không ai tin rồi!
Các bạn học ở xung quanh cũng đều nhộn nhịp tỏ ý, người bạn này của Thẩm Thất thật là quá hào phóng rồi, quả thực là hào phóng đến nỗi mất cả tính người!
Phải biết rằng bạn học lần này tới là có hơn hai mươi người, bữa ăn của hơn hai mươi người này chính là hơn một triệu nghìn rồi a!
Người nào có thể mạnh tay như vậy?
Mọi người nhao nhao tìm được chỗ mình thích rồi ngồi xuống, thưởng thức phong cảnh ở phía ngoài, thưởng thức mấy một bình trà xanh thượng hạng trị giá mấy trăm nghìn, đời người này quả thực là không thể tốt hơn được nữa!
Thẩm Thất lấy ra điện thoại gửi tin nhắn cho Hạ Nhật Ninh: "Cái bất ngờ này khổng lồ quá."
Hạ Nhật Ninh nhìn tin nhắn được gửi tới ở trên điện thoại, khóe miệng hơi hơi nhếch lên.
Cái này, cũng không phải là bất ngờ, chỉ là một cái phụ nho nhỏ mà thôi.
Hạ Nhật Ninh cũng không ngẩng đầu lên mà hỏi: "Văn kiện cũng chuẩn bị xong rồi?"
"Vâng, chỉ cần nhị thiếu phu nhân ký tên, là được rồi." Tiểu Xuân khoanh tay cung kính đứng ở một bên đáp lại: "Chỉ là, nhị thiếu phu nhận sẽ chấp nhân sao?"
"Sẽ đấy." Hạ Nhật Ninh ngẩng đầu nhìn cảnh sắc bên ngoài đang nhanh chóng triệt thoái về sau, ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ vào mặt bàn, hắn đã không thể chờ đợi được muốn nhìn thấy vợ yêu của hắn rồi.
Thẩm Thất vừa mới ngồi xuống, lập tức đã có người bưng một ly sữa chua đưa tới.
Trần Thần tò mò sáp đến: "Tại sao chúng ta đều là nước trà, tiểu Thất là sữa chua?"
Phục vụ viên cung kính trả lời: "Đây là dành riêng cho nhị thiếu phu nhân."
Nhị thiếu phu nhân?
Những người ở hiện trường, ánh mắt soàn soạt bắn về phía Thẩm Thất.
Trần Thần nhịn không được quay đầu nhìn Thẩm Thất: "Tiểu Thất, đây là chuyện như thế nào?"
"Chuyện của sữa chua tôi có thể giải thích, nhưng những chuyện khác, tôi có thể nói tôi cũng không hiểu ra sao?" Thẩm Thất cười khổ một tiếng: "Cái sữa chua này, là tôi..."
Lời nói của Thẩm Thất đến đây, bên ngoài đột nhiên vang lên một hồi tiếng bước chân dồn dập.
Một giây sau, cửa lớn của nhà hàng bị mở ra.
Hai hàng bảo vệ đứng ở hai bên, cung kính cúi đầu, cung kính đứng ở một bên.
Tất cả mọi người đem ánh nhìn từ trên người của Thẩm Thất chuyển dời đến vị trí ở cửa.
Lúc này, một người đàn ông thân hình cao to rắn rỏi khí phách vô song, ung dung cao quý từ ngoài cửa bước vào.
Lúc hắn đi vào, đem chỉ số nhan sắc của tất cả mọi nam nữ ở hiện trường, hung hãn nghiền ép ở dưới lòng bàn chân.
Những người đàn ông còn tốt hơn chút, lúc ánh nhìn của những người phụ nữ rơi vào trên người hắn, chừng như là bị sét đánh!
Những người phụ nữ chừng như thậm chí muốn thét lên rồi!
Hạ Nhật Ninh!
Hắn lại là Hạ Nhật Ninh!
Trời ạ, người thật vậy mà còn đẹp trai hơn mười nghìn lần so với trên ảnh!
Con mắt phượng đặc trưng kia, quả thực là mê chết người rồi đấy?
Hạ Nhật Ninh vừa vào cửa, mắt phượng quét qua, trong nháy mắt liền từ trong đám người đã tìm được Thẩm Thất.
Hắn đi nhanh đến chỗ Thẩm Thất, nhìn thấy sữa chua ở trong tay của Thẩm Thất, ánh mắt càng dịu dàng, đưa tay xoa đầu Thẩm Thất: "Sao còn chưa ăn xong?"
Thẩm Thất ngơ ngác nhìn hắn: "Anh muốn ăn sao?"
"Em đút cho anh ăn, anh sẽ ăn." Hạ Nhật Ninh lồng mày cong cong nhìn Thẩm Thất, đáy mắt của hắn chỉ nhìn thấy được Thẩm Thất, hoàn toàn nhìn không thấy những người khác.
Thẩm Thất quả nhiên dùng muỗng múc một cái đưa tới, Hạ Nhật Ninh thật sự dưới sự trông coi của nhiều người như vậy, cúi đầu một cái ăn đi sữa chua mà Thẩm Thất đưa tới.
Một màn này đem mọi người ở hiện trường kích động không nhẹ.
Tất cả mọi người đều há to miệng, một vẻ mặt khó có thể tin nỗi.
Thẩm Thất cùng với đường đường tổng tài của tập đoàn Hạ thị rốt cuộc là quan hệ gì?
Tại sao hai người có vẻ rất quen thuộc với nhau vậy?
Tại sao đường đường là người có địa vị trong giới kinh doanh, là bạo quân trong chỗ làm việc, vậy mà lại đối đãi với cô ấy dịu dàng như thế?
Hàn Phi chịu được sự đả kích lớn nhất.
Anh nhịn không được mà mở miệng hỏi: "Tiểu Thất, cô và hắn..."
Thẩm Thất hướng về phía Hàn Phi gật gật đầu.
Hạ Nhật Ninh cuối cùng cũng cam lòng đem ánh mắt từ trên người của Thẩm Thất chuyển dời đến trên người của người khác, hắn chỉ là lạnh nhạt nhìn thoáng qua Hàn Phi, khóe miệng tà mị hất lên, nói: "Nghe nói các ngươi đều là bạn học của tiểu Thất, thật là xin lỗi, tiểu Thất trước kia chưa bào giờ cùng các bạn học qua lại, cho nên các ngươi cũng không biết tin tức kết hôn của chúng tôi."
Kết hôn?
Hai chữ này như là quả bom vậy, hoàn toàn nổ vang ở trong đám người!
Thẩm Thất che mặt, tiêu rồi, sau này mình muốn bỏ ngay quan hệ với Hạ gia, đoán chừng là không thể nào rồi.
Mặc kệ mình đi đâu, cũng bị dán nhãn hiệu của Hạ gia.
Đội vào thân phận nhị thiếu phu nhân trước của Hạ gia, đoán chừng là chạy không thoát rồi...
"Xin cho phép ta tự giới thiệu một cái, ta là Hạ Nhật Ninh, chồng của Thẩm Thất." Mắt phượng của Hạ Nhật Ninh hết sức nhìn