Cho dù Hạ Nhật Ninh chế nhạo như vậy, Thẩm Thất cũng không dám trả lời.
Hạ Nhật Ninh thật không muốn buông cô ấy ra a, thế nhưng là hai người không thể cứ đứng ở bên ngoài mãi?
Hạ Nhật Ninh lưu luyến đứng thẳng người, dắt Thẩm Thất đì vào phòng.
Thẩm Thất chân trần đi vào, tấm thảm mềm mại ở dưới chân, quả thực là làm cho người ta thoải mái muốn lăn ở trên mặt đất.
Ánh đèn ở trong phòng ngọn êm dịu, không sáng đến chói mắt, cũng không lờ mờ đến thấy không rõ biểu cảm của đối phương.
Hạ Nhật Ninh buông Thẩm Thất ra, đi tới phòng tắm.
Vừa đi vừa cởi bỏ nút thắt của áo sơ mi, lúc đi đến cửa phòng tắm, quần áo trượt xuống trên mặt đất, lộ ra bóng lưng cường tráng rắn chắc hoàn mỹ tam giác ngược của hắn.
Thẩm Thất không có cốt khí mà nhìn chằm chằm vào bóng lưng của hắn mà nhìn thật lâu.
Hạ Nhật Ninh dường như cảm thấy ánh mắt của Thẩm Thất, bỗng nhiên ngừng lại bước chân, ngoái đầu nhìn lại cười: "Một lát vào đấm bóp lưng, bằng không thì, bồi thường mười triệu."
Háaa...! Lại vẫn nhớ kỹ chuyện này!
Thẩm Thất cố ý làm biểu cảm hung ác với hắn, chọc hắn cười càng thêm vui rồi.
Rất nhanh trong phòng tắm liền truyền đến tiếng nước rào rào.
Thẩm Thất cảm thấy gương mặt của mình vẫn đang phát sốt.
Đi vào? Hay là không đi vào?
Tuy rằng không muốn thừa nhận, mình quả thật rất muốn sờ một cái lưng bóng loáng chặt chẽ của hắn a...
Tuy rằng hai người vẫn luôn là ngủ chung một chiếc giường, thế nhưng mọi người đều là mặc đồ ngủ được gói cực kỳ kín đáo đấy.
Bây giờ đột nhiên có một cơ hội như vậy...
Ừ ừ ừ, hay là, đi vào lén lút cảm nhận một chút?
Đáy lòng của Thẩm Thất nho nhỏ mà nhảy tung tăng.
Trái tim nhỏ bé không ngừng đập bịch bịch.
Thẩm Thất chậm rãi đi tới cửa phòng tắm, gõ gõ cửa: "Tôi vào đây a!"
Trong phòng tắm không có trả lời, Thẩm Thất do dự một hồi, vẫn là cắn răng đẩy cửa phòng mà đi vào.
Vừa vào phòng tắm, quả nhiên là hơi nước mờ mịt.
Hửm... mỹ nam đâu?
Thẩm Thất nhìn xung quanh, sao không thấy Hạ Nhật Ninh?
Đột nhiên, một đôi tay thoáng cái từ phía sau ôm lấy Thẩm Thất.
Không chờ Thẩm Thất hét ra tiếng, thì cảm thấy thân thể của mình lập tức bay lên không.
Một giây sau, tũm một tiếng.
Hai người cùng bị té vào một hồ bơi cực lớn.
Thẩm Thất thế mới biết, trong phòng tắm lại còn có một cái hồ bơi trong phòng lớn như vậy.
Trong lúc Thẩm Thất hốt hoảng, vừa hé môi, xém chút nữa bị đổ nước đầy miệng.
Ngay lúc này, Hạ Nhật Ninh ôm lấy Thẩm Thất đột nhiên hôn đến, đem không khí ở trong miệng của hắn từ từ sang cho Thẩm Thất.
Thẩm Thất theo bản năng, hai tay hai chân lập tức bám vào trên người của Hạ Nhật Ninh rồi.
Ôm được rất chặt, sợ rớt xuống.
Hạ Nhật Ninh thấy phản ứng của Thẩm Thất, mắt phượng nén không được sự vui vẻ và đắc ý.
Hắn biết rõ, bé con nghịch ngợm này, nhất định sẽ nhịn không được mà lén lút đi vào đấy!
Chờ không khí được sang xong, Hạ Nhật Ninh lúc này mới mang theo Thẩm Thất lao ra khỏi mặt nước.
Thẩm Thất cuối cùng cũng có thể hít thở rồi, cả người ẩm ướt nằm sấp ở trên người Hạ Nhật Ninh, một chút sức lực cũng không có.
Hạ Nhật Ninh dựa vào bên cạnh hồ, hai tay kéo giữ Thẩm Thất: "Sao, không thể chờ đợi được đến như vậy mà phải mau đến đánh bóp lưng cho anh rồi!"
Thẩm Thất ngay cả sức lực mắng chửi cũng không có!
Chỉ có thể nằm sấp ở trên ngực của Hạ Nhật Ninh nôn bọt.
"Này, tiểu Thất. Em là thuộc cá vàng đấy sao? Em muốn ở trên người anh nôn bao nhiêu bọt a?" Hạ Nhật Ninh chính là cố ý đấy!
Nhìn biểu cảm muốn đánh người nhưng không có sức lực của Thẩm Thất, Hạ Nhật Ninh quả thực là cười lật cả trời rồi đấy!
Thẩm Thất không có sức lực mà đưa tay nhéo đôi má của Hạ Nhật Ninh, uể oải mà nôn bọt nói: "Hạ Nhật Ninh, anh chờ đó cho tôi! Xem đêm nay tôi chỉnh đốn anh như thế nào!"
Ngón tay của Thẩm Thất lạnh như băng, nhéo lấy đôi má của Hạ Nhật Ninh, vậy mà cảm thấy rất thoải mái.
Làn da mịn màng sạch sẽ, không đầy mỡ, xúc giác vô cùng tốt.
Vậy mà còn tốt hơn trong tưởng tượng.
Thẩm Thất nhất thời nhịn không được, lại nhéo thêm hai phát.
"Ồ? Vậy em định chỉnh đốn anh như thế nào?" Hạ Nhật Ninh đỡ lấy Thẩm Thất, làm bộ muốn đem cô ấy ném vào trong nước một lần nữa, làm Thẩm Thất sợ đến mức hét lên một tiếng, lần nữa ôm chặt lấy cổ của Hạ Nhật Ninh.
Thẩm Thất bị Hạ Nhật Ninh hù như vậy, cả người đều gắt gao áp vào trên người của Hạ Nhật Ninh.
Thấy hắn tồi tệ như vậy, Thẩm Thất cúi đầu cắn vào cổ của Hạ Nhật Ninh.
Thẩm Thất vừa mới cắn, cả người của Hạ Nhật Ninh lập tức bắt đầu căng cứng!
Đáy mắt hiện lên một cơn gió bạo.
Gần như xém chút nữa sắp khống chế không nổi chính mình rồi.
Bé con này...
Cũng dám đùa lửa?
Hửm? Xem ra hôm nay không giáo dục giáo dục cô ấy thật tốt, thì không biết trời cao đất rộng rồi phải không?
Hạ Nhật Ninh xoay người một cái, thoáng một phát đem Thẩm Thất đặt ở trên bể, không chờ Thẩm Thất phản ứng, Hạ Nhật Ninh lập tức đổ nhào đến, trả thù mà hung hãn cắn một cái ở cần cổ của Thẩm Thất.
Thẩm Thất kêu lên một tiếng đau, kìm lòng không được mà kêu lên.
"Anh là chó a!" Thẩm Thất đánh đấm một cái vào lưng của Hạ Nhật Ninh: "Tôi chỉ cắn anh một cái, anh thì cắn tôi nhiều cái!"
Thẩm Thất thảm hại mà nằm ở trên mặt bể, tóc dài rủ xuống trên mặt nước, bồng bồng bềnh bềnh, như là cỏ nước.
Cả người ướt sũng, dường như mỹ nhân ngư vừa mới hóa thành hình người.
Ánh mắt mơ mơ màng màng, môi hồng răng trắng.
Đáy mắt của Hạ Nhật Ninh càng thâm thâm trầm rồi.
Tay lớn đỡ lấy ót của Thẩm Thất, trong giọng nói mang theo một chút sự ẩn nhẫn: "Đúng vậy a, anh là chó, chuyên cắn em con thỏ trắng nhỏ bé này."
Vừa mới nói xong, môi của Hạ Nhật Ninh nhanh chóng hạ xuống, hung hãn hôn lên bờ môi của Thẩm Thất.
Thẩm Thất không ngờ Hạ Nhật Ninh nói hôn liền hôn, cô nhẹ nhàng xoay bỗng nhúc nhích, lập tức bị đối phương giữ người rất chặt, chỉ có thể bị động mà chịu đựng nụ hôn mang theo ý tuyên thệ sự chủ quyền mãnh liệt.
Hạ Nhật Ninh hận không thể để lại dấu vết của hắn ở trên người của Thẩm Thất, làm cho cô ấy từ nay về sau không cách nào trốn thoát bên cạnh của mình, đem cô ấy cả đời đều giam cầm dưới đáy lòng, từ nay về sau không còn buông ra nữa.
Hạ Nhật Ninh chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày như vậy.
Sẽ bị một người phụ nữ hấp dẫn đến mức như vậy.
Một nụ hôn, đã dần dần không thể thỏa mãn được khát vọng của hắn.
Hắn muốn nhiều thêm nữa, nhiều thêm nữa...
Thế nhưng là, bé con của hắn còn chưa có chuẩn bị tốt...
Hạ Nhật Ninh lưu luyến buông Thẩm Thất ra, ánh mắt của Thẩm Thất càng thêm ẩm ướt mơ màng.
Hạ Nhật Ninh dùng một nhẫn nại thật lớn, mới không có ở đây cưỡng cô ấy.
"Tắm rửa cho sạch, anh đợi em ở trong phòng ngủ." Hạ Nhật Ninh không mang theo bất kỳ dục vọng gì mà hôn vào trán của Thẩm Thất, đứng dậy rời khỏi rồi.
Thẩm Thất nằm ngay tại chỗ, đưa tay vuốt ve chỗ môi bị hôn, lập