Eddie muốn giữ họ ở lại cũng không giữ được.
Cộng thêm vừa rồi bị Thẩm Hà từ chối thẳng thừng, Eddie cũng không còn tâm từ nào để níu kéo mọi người ở lại nữa, vì vậy sau khi tiễn họ rời đi, cậu bé đã nổi cáu ở nhà: “Sao lại thế được chứ? Anh tốt như thế, tại sao em lại từ chối anh?”
Đám người hầu anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, cuối cùng quyết định nói dối tập thể: “Thiếu gia, ở đây khác với trong nước, con gái ở đây rất giữ ý và hay xấu hổ.
Có lẽ cô ấy đang xấu hổ, nên mới từ chối.”
Eddie nghe xong, lập tức vui vẻ trở lại: “Đúng thật không? Tôi đã nói mà, tôi tốt như vậy, sao cô ấy lại từ chối!”
Đám người hầu lập tức lau mồ hôi, nhanh chóng chuồn đi luôn.
Đúng lúc này, quản gia ôm điện thoại chạy đến: “Thiếu gia, là điện thoại của lão gia.”
Eddie lập tức nghe điện thoại: “Phụ thân, có việc gì dặn dò ạ?”
Đầu dây bên kia điện thoại truyền đến một giọng nói già nua: “Eddie, bây giờ con cũng chuyển đến Học viện Quý tộc Duệ Hà rồi, con gặp được công chúa Ina rồi chứ? Giữa các con cần bồi dưỡng tình cảm nhiều vào! Con đừng nhìn nó chỉ là một công chúa nhỏ, nhưng có trọng lượng rất lớn trong Hoàng thất đấy.
Mai sau các con kết hôn rồi, địa vị của gia tộc ta trong nước sẽ vững hơn rất nhiều!”
Eddie sốt ruột nói: “Phụ thân, con không thích Ina.”
Đầu dây bên kia im lặng một lúc rồi mới lên tiếng: “Eddie, dù sao công chúa Ina cũng là Hoàng thất.
Tính con bướng bỉnh cũng nên có chừng mực thôi!”
“Phụ thân, giờ con đã thích một người con gái rồi.
Cô ây tên là Hạ Thẩm Hà, là con gái Hạ gia.” Eddie hậm hực trả lời: “Con kết hôn với cô ấy, chả phải càng tốt hơn đối với gia tộc ta sao?”
Đầu dây bên kia điện thoại truyền đến những tiếng kêu như đánh vỡ thứ gì đó, tiếp theo là giọng nói rất căng thẳng: “vớ vẩn! Hạ Thẩm Hà là thân phận gì chứ, gan của con thật sự là không nhỏ đấy!”
“Phụ thân, không thử sao phụ thân biết là không được? Dù sao thì con cũng mặc kệ đấy, con thích cô ấy rồi.
Nhất định con sẽ theo đuổi được cô ấy!” Eddie cố chấp trả lời.
Bố của Eddie có con ở độ đuổi đã cao, tất nhiên là chiều chuộng yêu thương con rồi, ông suy nghĩ một lúc, nếu con trai thật sự theo đuổi được công chúa Hạ gia thì sao?
Thế chả phải còn lãi hơn lấy công chúa Ina sao?
Vì vậy, ông không phản đối nữa.
Dù sao ông cũng là người có kinh nghiệm.
Ông nói với con trai: “Thế được, vậy phụ thân không phản đối con theo đuổi đại tiểu thư Hạ gia nữa, nhưng con không được cắt đứt quan hệ với tiểu thư Ina.
Lỡ không thành được với Hạ gia, còn có đường lui, biết không? Đây là giới hạn cuối cùng, nếu không phụ thân không nhận lời con đâu!”
“Được được được được.” Eddie nghe thấy phụ thân đồng ý dự định của mình, lập tức cười nở mày nở mặt.
Dù sao thì việc tán gái, chính là việc mình giỏi nhất mà!
Không thì cùng lúc tán cả Thẩm Hà và Vu Tiểu Uyển là được!
Trên đường về nhà, Thẩm Hà không kìm nổi bắt đầu chê bai: “Ai ai, các anh nói đi, cậu ta nghĩ gì vậy? Đầu óc cậu ta có vấn đề à? Cậu ta có thể chuyển đến Học viện Quý tộc Duệ Hà, đó là vì lấy danh nghĩa vị hôn phu của Tiểu Uyển đấy! Quan hệ của em với Tiểu Uyển, cả trường ai chả biết? Tên dở hơi này không ngờ lại dám tỏ tình với em! A ha ha ha, thật sự buồn cười muốn chết thôi!”
Thẩm Duệ đang ngồi trên xe, cúi đầu xem máy tính bảng trên tay, trả lời Thẩm Hà nhưng không ngoảnh đầu lại: “Con người hắn vốn rất hài mà.”
“Đâu chỉ mỗi thế đâu! Anh Tiểu Nhiên được chứng kiến toàn bộ quá trính!” Vẻ mặt Thẩm Hà đang tỏ ra kiểu rất khó tin: “Cuối cùng em đã từ chối rất ngắn gọn, với lại lý do từ chối là chê anh ta quá xấu trai! Hư, mặt mũi thế kia, còn muốn theo đuổi bổn tiểu thư? Nhưng mà, anh ơi, cuối cùng hôm nay cũng có người tỏ tình với em rồi đấy, a ha ha ha, hóa ra cảm giác được tỏ tình là như thế này.”
Tư Nhiên và Thẩm Duệ ngồi trên xe đều bất lực lắc đầu.
Thôi vậy, đầu óc và suy nghĩ của công chúa nhỏ hơi khác người mà.
Cứ thế đi được một lúc, Tư Nhiên nói với lái xe: “Phiền anh thả tôi xuống đấy.”
Thẩm Hà