Cô ta cứ yên lặng đứng sau lưng Thẩm Hà, mỉm cười như một nữ thần, khiến người khác muốn phớt lờ cũng không được.
Ngày xưa khi Cung Tử Á ở trường của mình, cô được xem là nữ thần thuộc hàng đẳng cấp, rất nhiều nam sinh thích cô.
Nhưng cô rất kiêu căng, không thích những nam sinh đó.
Cô cảm thấy với một nữ thần như cô, đương nhiên phải xứng với một người con trai tốt nhất.
Trong quá trình tuyển chọn ở học viện Duệ Hà, cô cũng đã có biểu hiện đặc biệt xuất sắc.
Trong lúc phỏng vấn, khi Thẩm Duệ nghe đáp án của cô, đã hướng về cô nở một nụ cười thật tươi.
Chỉ với một nụ cười, đã làm trỗi dậy trái tim bé bỏng của Cung Tử Á.
Cô cảm thấy cô đã tìm được nam thần của mình rồi.
Không sai, nam thần của cô ấy chính là Thẩm Duệ.
Không những bề ngoài xuất chúng, mà khí chất năng lực cũng không ai sánh bằng.
Chỉ có nam thần kiểu này, mới khiến cô ấy động lòng.
Cô cứ tưởng sinh nhật của hoàng tử và công chúa, cô sẽ không có tư cách đến.
Lúc cô nhận được lời mời, phải nói là như một giấc mơ vậy.
Cô thật sự có thể tham gia bữa tiệc sinh nhật của hoàng tử và công chúa ư?
Sau đó cô đã về nhà chuẩn bị một phần quà thật đặc biệt, để tặng cho Thẩm Hà.
Phải đó, cô không dám tặng cho Thẩm Duệ, tại vì nam thần có vẻ xa lạ quá, cô không dám chủ động tấn công.
Tuy phần quà này không giá trị, nhưng cô đã tốn rất nhiều công sức cho nó, thậm chí cô còn sợ sẽ bị chê nữa.
Nhưng hôm này không ngờ Thẩm Hà nhớ một học sinh ngoại trú như cô, trong lòng Cung Tử Á đã có một chút kích động và sung sướng.
Tuy bọn họ được vào học ở học viện quý tộc Duệ Hà với thành tích điểm cao nhất, nhưng so với những bạn học khác, có lúc họ cũng cảm thấy rất tự ti.
Nhất là khi các bạn khác đang xì xào bàn về cổ phiếu và đầu tư, bọn họ chỉ có thể á khẩu không biết nói gì.
Tại vì ở trường cũ của bọn họ, vốn đâu có được tiếp xúc những tầng lớp như vậy.
Ngày xưa bọn họ còn cảm thấy mình rất lợi hại, luôn kiêu ngạo trong đám bạn bè, nhưng khi họ đến học viện quý tộc Duệ Hà, mới hiểu được khoảng cách của họ là ở đâu.
Nhưng, học sinh có thể đến học ở học viện quý tộc Duệ Hà, đều được tuyển chọn rất kỹ càng.
Khi họ thấy mình không đạt tiêu chuẩn, sẽ tự mình cố gắng rèn luyện, học lại từ đầu!
Cung Tử Á cũng không ngoại lệ.
Vì cô muốn xứng đôi với nam thần, vì muốn kéo gần khoảng cách của mình và nam thần, Cung Tử Á mỗi ngày đều phải thức khuya học bài.
À, dù sao đối với học sinh cấp ba, thức khuya học bài cũng là chuyện đương nhiên mà.
Gia đình Cung Tử Á thấy con mình siêng năng chăm chỉ học bài, cũng cảm thấy rất an ủi.
Sau đó phụ huynh nhà Cung Tử Á, thấy con gái mình dạo này chỉ toàn học sách tài chính, càng cảm thấy học viện quý tộc Duệ Hà rất tài giỏi, ra ngoài thổi phồng lên, và đã có thêm được rất nhiều vốn.
Cung Tử Á cố gằng hết sức để theo kịp các bạn, là vì không muốn khiến bản thân mình trở thành một trò cười.
Hôm nay cô mặc bộ đồ đẹp nhất, đến chúc mừng sinh nhật nam thần và nữ thần nhà họ Hạ, đột nhiên Cung Tử Á phát hiện, có một số thứ, không phải cứ nỗ lực là sẽ có được.
Cung Tử Á đứng sang một bên, ngơ ngác nhìn các bạn khác tụm năm tụm bảy bàn tán về kinh tế, về đầu tư, về dự án.
Cô đứng vào một bên, có chút lạc loài.
Một giọng nói nhẹ nhàng đầy thu hút vang lên từ phía sau: “Đừng cảm thấy mình cái gì cũng không biết, và cảm thấy mình bị xa cách, những gì cô có, có thể bọn họ chưa bao giờ có được.”
Cung Tử Á vừa quay lưng, đã nhìn thấy Thẩm Duệ trong bộ lễ phục đuôi én đầy khí chất, trên tay đang cầm hai chai rượu đỏ, đưa cô một chai.
Theo phản xạ, Cung Tử Á đưa tay ra đón lấy: “Ơ?”
Có phải cô đang nằm mơ!
Không ngờ nam thần lại chủ động nói chuyện với cô!
Nam thần!
Chủ động nói chuyện rồi!
Cung Tử Á cảm thấy toàn thân như