“Quà thì không cần nữa.
Lần này tất cả thành viên đội anh đều đậu trường đại học Columbia, anh cũng rất bất ngờ.” Tư Nhiên lắc đầu nói: “Họ trong chuyện của anh đều ra sức rất nhiều, cho nên anh cũng muốn mãn thỏa sự ước muốn của họ, cho họ một thân phận bình thường hợp lý, sau năm năm có thể hào nhoáng mà trở về với xã hội này.”
“Thân phận giả của học đều đã làm xong?” Thẩm Hà hỏi.
“Ừm.” Tư Nhiên gật đầu.
“Thế thì khi nào xuất phát?’ Thẩm Hà với vẻ không nỡ, nói cho cùng là bạn bè cùng nhau lớn lên!
“Bên đây bắt đầu nghỉ đông liền đi qua đó.” Tư Nhiên giải thích nói: “Trong năm năm, nếu như không có chuyện gì đặc biệt quan trọng, có thể sẽ không thể trở về.
Tiểu Hà, chăm sóc thật tốt cho bản thân.
Hứa với anh.”
“Em hứa với anh.” Thẩm Hà than nhẹ một tiếng, nói: “Hình như, hôm qua chúng ta vẫn còn nhỏ bé mà chơi đùa cùng nhau, hôm nay đều lớn cả rồi, đều có con đường riêng phải đi của mình, đều có chuyện riêng của mình cần đi làm.
Đời người, có lẽ là như thế.
Chính là vì có sự không nỡ của chia xa, mới có niềm vui của ngày đoàn tụ.
Anh Tiểu Nhiên, em chờ anh về!”
Tư Nhiên buông Thẩm Hà ra, đôi tay đặt trên vai cô ấy, ngón tay khẽ run, cứ thế mà nhìn chằm chằm Thẩm Hà, nhưng lại một chữ cũng nói không nên lời.
Thẩm Hà cũng ngẩng đầu cứ thế mà nhìn Tư Nhiên, cũng như thế mà không nói gì.
Mọi người từ lúc bốn năm tuổi nhóc nhoi cùng nhau vui đùa cùng nhau lớn lên, bây giờ một người là thiếu nữ mới lớn, người là trai trẻ vừa trưởng thành.
Mười mấy năm nay, sớm tối bên nhau, mưa gió không rời.
Tình cảm này, thật sự không phải chỉ với đôi ba câu có thể nói rõ.
Tư Nhiên bật cười, vỗ vai Thẩm Hà, nói: “Thế các em cứ chơi vui vẻ nhé, anh về trước.
Nhiều người ra nước ngoài như vậy, cũng có rất nhiều chuyện phải làm.
Ngoài ra, thay anh cám ơn hoàng tử Joel, chuyện này, cậu ấy giúp đỡ không ít.”
“Anh Joel?” Thẩm Hà ngây ra, sau đó liền gật đầu: “Được ạ.”
“Anh đi trước nhé, bye bye.” Tư Nhiên từ từ lùi về sau, Thẩm Hà khẽ gật đầu, nhìn theo bóng người cao ráo của anh ấy chìm vào trong đêm tối.
Vu Tiểu Uyển từ bên cạnh đi sang, thấy Thẩm Hà đứng yên đó mà nhìn về một hướng thất thần, không kiềm được hỏi: “Tiểu Hà, cậu đang nhìn gì vậy?”
Thẩm Hà quay người lại liền ôm lấy Vu Tiểu Uyển.
Vu Tiểu Uyển bị dọa giật mình, vội vỗ lưng cô ấy: “Đây là sao thế?”
Thẩm Hà trả lời với giọng mũi nói: “Tiểu Uyển, anh Tiểu Nhiên sắp đi rồi.
Anh ấy vừa nói với tớ, anh ấy và đội của anh ấy sắp đi đến trường đại học Columbia học tập.
Anh ấy đã lấy được thư mời của trường Columbia, tuy nhiên bây giờ mới nói với tớ.
Anh ấy sao có thể xấu tính như vậy chứ? Một lời không hợp liền đi học bên nước ngoài!”
Vu Tiểu Uyển liền bật cười, đưa tay lên vỗ lưng Thẩm Hà, nhỏ giọng nói: “Đây là chuyện sớm muộn.
Những người trong chúng ta, sớm muộn gì đều phải đi du lịch học tập trên toàn cầu.
Tư Nhiên năm nay đã thành niên, anh ấy tự nhiên phải đi làm chuyện mà anh ấy nên làm.
Anh ấy đã bên cạnh cậu nhiều năm như vậy, cậu nên buông tay rồi, để anh ấy đi tìm hạnh phúc của riêng mình.
Trừ khi cậu nói với anh ấy cậu yêu anh ấy, mong cậu ấy ở bên cạnh cậu cả đời.”
Thẩm Hà liền đứng thẳng người, ngơ ngác nhìn Vu Tiểu Uyển: “Thế thì sao mà được? Sao tớ có thể ích kỷ như vậy, ngăn cản hạnh phúc của anh Tiểu Nhiên? Hơn nữa, anh Tiểu Nhiên đi nước ngoài cũng không phải chuyện xấu.
Chị Tiểu Cát kia rất thích anh ấy, vừa hay hai người có thể vun đắp tình cảm cho nhau! Thời gian năm năm, có vẻ là đủ rồi.”
“Thế còn cậu.
Cậu nói thật với tớ, cậu có từng thích Tư Nhiên không?” Vu Tiểu Uyển thân là người bạn thân thiết nhất của Thẩm Hà, tự nhiên là cái gì cũng dám hỏi.
“Thích như anh trai vậy..” Thẩm Hà cũng nói thật lòng.
“Không còn tình cảm nào khác?” Vu Tiểu Uyển tiếp tục hỏi.
“Không có.” Thẩm Hà trả