Thẩm Hà giờ mới tỉnh người, nói: “Bạn Cung Tử Á tìm tớ? Có chuyện gì?”
Vu Tiểu Uyển trả lời nói: “Hôm nay là buổi dạ hội ăn mừng của tất cả bạn học, sau khi ăn mừng, bốn người chúng ta lại tiến hành một tiệc ăn mừng nhỏ trong ký túc xá.
Bạn Cung Tử Á nói chuyện này với tớ, tớ đã đồng ý.
Bốn người chúng ta sau này phải ở cùng nhau, sớm tối bên nhau, thực sự là phải tìm hiểu nhau.
Tớ và cậu thì không sao, cùng với bạn Cung Tử Á chắc cũng không sao.
Người con gái đó tớ thấy cũng tốt, giáo dục cũng tốt, tuy rằng trong nhà không có tiền, nhưng gia giáo nghiêm khắc, làm người rất nguyên tắc.
Nhưng còn Gia Cát Du Du đó có chút vấn đề.
Bởi vì là do cậu đồng ý cho cậu ấy vào ở chung, tớ cũng không nói gì, nhưng cần thiết để cậu ấy và Cung Tử Á gây dựng mối quan hệ tốt đẹp.
Ký túc xá chúng ta tuyệt đối không thể có người ăn cây mận đào cây sung được.”
“Quan hệ giữa Gia Cát Du Du và Cung Tử Á cần giải quyết cho tốt.
Nói cho cùng, thời gian trước còn xảy ra chuyện đó.
Thực ra tớ rất không hiểu nổi, Gia Cát Du Du sao lại muốn ở cùng với chúng ta, đặc biệt là sau khi biết Cung Tử Á ở cùng ký túc xá với chúng ta vẫn muốn ở cùng.
Cậu ấy chẳng lẽ không biết khó xử sao?” Vu Tiểu Uyển với vẻ không hiểu nói: “Cậu ấy ăn hiếp Cung Tử Á như thế, hủy hoại danh dự của Cung Tử Á như thế, sao lại có thể còn có mặt mũi mà tiếp tục ở chung mái nhà với bạn Cung Tử Á chứ? Tuy rằng chuyện đó đã qua, nhưng trong lòng họ thật sự có thể cho qua sao?”
Thẩm Hà dang hai tay: “Tớ cũng không hiểu.
Nhưng, mấy hôm trước còn xảy ra một chuyện.
Hình như Gia Cát Du Du chen giữa gia đình người khác, anh tớ dặn tớ nên chú ý cậu ấy một chút, quan sát nhiều một chút, nếu như có thể kéo lại cô ấy thì kéo không để đi quá sâu vào sai lầm.
Danh tiếng của học viện quý tộc Duệ Hà, không thể bị hủy.”
Mắt của Vu Tiểu Uyển liền mở to: “Cái gì? Gia Cát Du Du chen ngang gia đình người khác? Chuyện này sao mà truyền ra vậy?”
“Mấy hôm nay có phải cậu nghe nói, Gia Cát Du Du cầm theo khăn tay đi khắp nơi tìm chủ nhân của nó? Chiếc khăn tay đó cũng không phải vật quý gái gì, mất rồi thì mất.
Không ai để ý.
Gia Cát Du Du lại mãi không từ bỏ mà tìm kiếm.
Chứng minh lời mà Cung Tử Á nói hôm đó nói đều là sự thật.” Thẩm Hà liền đem chuyện mà hôm Cung Tử Á nói với cô ấy lại nói với Vu Tiểu Uyển.
Sau khi Vu Tiểu Uyển nghe xong, cả người đều không bình tĩnh nổi: “Cái gì? Tuy nhiên lại có chuyện như thế? Tiểu Hà, tớ đồng ý với quyết định của cậu cho Gia Cát Du Du vào ở, thực sự tiện giám sát tất cả hành vi của cậu ấy.
Trời ạ, cậu ấy mới mười mấy tuổi!”
“Được rồi, chúng ta về thôi.” Thẩm Hà kéo lấy Vu Tiểu Uyển đi trở về: “Không cần biết như thế nào, mọi người đều là bạn học, khi mà có thể kéo cậu ấy một tay thì cứ kéo.
Không thể giương mắt nhìn cậu ấy nhảy vào hố lửa.
Tớ điều tra người nhà giàu mới nổi đó, thực sự là nhà giàu mới nổi.
Năm năm trước mới có sự chuyển vận, sau đó dựa dẫm vào hào môn, bắt đầu ký hợp đồng một số dự án, năm năm nay cũng xem như có chút ít tài sản, mua không ít đồ tốt.
Trong nhà có người vợ tào khang, người nhà bình thường không đáng là gì.
Cho nên ông ấy đi ra ngoài, trước giờ không dẫn theo vợ.
Ngoại hình của Gia Cát Du Du không tệ, dáng người lại cao, hơn nữa là con nhà quan, ông ấy nhìn trúng Gia Cát Du Du cũng không phải chuyện lạ.
Tớ chính là không hiểu.
Gia Cát Du Du tại sao phải vì số tiền nhỏ nhoi đó mà làm ra chuyện như thế?”
Vu Tiểu Uyển trả lời nói: “Tớ thì nghe được một chuyện.
Nhà của Gia Cát Du Du, hình như có người nhận hối lộ nên bị cắt chức, còn bị bắt giữ để thảm vấn.
Cho nên, bây giờ trong nhà Gia Cát Du Du, cũng chỉ còn có mỗi cha