Thẩm Hà dường như không thể nào chờ đợi được nữa, cô ôm lấy món quà của Joel tặng cho mình, sau đó xuống xe, phóng nhanh về phòng.
Bộ dạng vội vã của cô, làm cho những người hầu và quản gia trong nhà phải kinh ngạc, cứ tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì đáng sợ vậy.
“Không cần phải đi theo, cháu không sao hết!” Thẩm Hà nhanh chóng xông vào phòng của mình, sau đó khóa cửa phòng lại, trong tích tắc cô đã lôi ra hết những bộ váy và tấm thiệp thu thập từ mấy năm nay ra ngoài.
Ngón tay Thẩm Hà run rẩy cầm chiếc hộp mà hoàng tử Joel vừa mới tặng, đặt ngay kế bên những chiếc hộp khác.
Phong cách thiết kế y hệt, cộng với nét chữ rất đỗi quen thuộc đó, khiến con mắt của Thẩm Hà được mở to lên.
Cô cứ ngơ ngác ngồi lên trên tấm thảm trải sàn, suốt nửa ngày vẫn chưa hoàn hồn lại được.
Anh Joel chính là anh ấy ư?
Anh ấy chính là anh Joel ư?
Nhưng mà, tại sao chứ?
Tại sao bây giờ anh ấy mới nói với mình chứ?
Tại sao lại như vậy?”
Thẩm Hà chỉ cảm thấy trong đầu mình trống rỗng, không ổn chút nào.
Bao nhiêu năm nay, Thẩm Hà cứ cảm thấy anh ấy là một người không tồn tại trong thế giới của cô.
Nhưng vẫn chưa từng liên tưởng đến người anh ẩn danh và hoàng tử Joel lại là một!
Thật sự cô vẫn chưa từng nghĩ đến người đó là hoàng tử Joel.
Bây giờ bí mật suốt nhiều năm, cuối cùng cũng đã vén màn lên rồi, nhưng đột nhiên Thẩm Hà lại không biết tâm trạng của mình giờ phút này nên làm sao.
Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa của Vu Tiểu Uyển: “Tiểu Hà sao? Cậu có ở trong phòng không? Bác quản gia nói sắc mặt của cậu có chút không ổn?”
Thẩm Hà nghe thấy tiếng của Vu Tiểu Uyển, mới hoàn hồn lại, nhanh chóng bò dậy bước nhanh tới trước mở cửa.
Thẩm Hà nhìn thấy khuôn mặt lo lắng của Vu Tiểu Uyển, cô không màng giải thích gì nữa, lập tức kéo Vu Tiểu Uyển vào trong phòng, sau đó chỉ tay vào những thứ trên đất nói: “Cậu hãy nhìn đi!”
Vu Tiểu Uyển ngờ nghệch nhìn lên tấm thảm trải sàn, nhìn hết từng thứ trên đó nói: “Đâu phải sinh nhật đâu, sao cậu lại lấy những thứ này ra để làm gì? Không phải cậu chỉ lôi ra khi sinh nhật...!ủa...!sao lại có thêm một tấm thiệp nữa vậy?”
Thẩm Hà kích động đến nỗi không nói nên lời.
Vu Tiểu Uyển là một cô gái rất thông minh, cô ấy nhìn thấy Thẩm Hà kích động như vậy, chợt hiểu ra hết tất cả!
Vu Tiểu Uyển kích động hỏi: “Có phải, người đó đã xuất hiện rồi không?”
Thẩm Hà cứ gật đầu lia lịa: “Ừ ừ ừ, cậu hãy đoán xem người đó là ai?”
Vu Tiểu Uyển tròn xoe mắt: “Anh ấy đã chủ động xuất hiện thật rồi sao?”
Hoàng tử Joel sao đột nhiên lại bất ngờ như vậy?
Thẩm Hà còn chưa phát hiện được sự bất thường của Tiểu Uyển, cô vẫn còn đang trong cơn kích động: “Tiểu Uyển, cậu có biết không? Người đó không ngờ lại là anh Joel!”
Vu Tiểu Uyển há to miệng ra: “Hả...”
Đột nhiên cô ấy không biết nên nói gì nữa!
Đợi đợi đợi đợi đã, bình tĩnh bình tĩnh nào!
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?
Vu Tiểu Uyển hít một hơi thật sâu sau đó hỏi: “Cậu phát hiện khi nào vậy? Làm cách nào phát hiện được?”
“Nè, đây là chiếc đầm và tấm thiệp mà anh Joel vừa tặng tớ lúc nãy.
Sau khi so sánh thì rõ ràng đây là nét chữ của cùng một người mà!” Thẩm Hà đem tất cả mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay nói hết với Tiểu Uyển.
Vu Tiểu Uyển sau khi nghe xong, chợt bình tĩnh hẳn ra.
Vu Tiểu Uyển đoán rằng, có lẽ là do Tư Nhiên đã trở về, nên khiến cho hoàng tử Joel cảm nhận được nguy cơ của mình.
Nếu một ngai vàng trong một nước được thay đổi chủ nhân, thì anh của hoàng tử Joel chính thức đăng cơ, thì những việc trong nước của hoàng tử Joel cũng phải được chấm dứt một cách triệt để.
Vả lại trải qua năm năm vun đắp và trau dồi tình cảm, thì tình cảm của hai người đã rất vững chắc rồi.
Quả thật bây giờ cũng là lúc phải vén màng lên rồi!
Thật ra Vu Tiểu Uyển đã biết được hoàng tử Joel là người đó của Thẩm Hà từ rất lâu rồi, Thẩm Duệ và Vu Tiểu Uyển là vợ chồng chưa cưới của nhau, nên giữa hai người họ đương nhiên cũng không có bí mật gì với nhau.
Nhưng Vu Tiểu Uyển vẫn luôn giữ im lặng, để họ tự do trưởng thành và phát triển tình cảm với nhau.
Bây giờ nghe thấy tin này, Vu Tiểu Uyển chỉ kinh ngạc nhiều hơn chứ không hề cảm thấy bất ngờ chút nào.
Được thôi, dù sao thì cũng đã