Lâu dần, Văn Gian Thanh và Hạ Thẩm Châu vừa bệnh, Thẩm Hà liền bỏ lại tất cả mọi chuyện trên tay, đi chăm sóc hai người họ cả ngày.
Dần dần, hai nhóc quậy này, sự ỷ lại và tình cảm của hai đứa đối với Thẩm Hà trở nên rất đặc biệt.
Đây chính là lý do tại sao người của cả thế giới không quản nổi Văn Gian Thanh và Hạ Thẩm Châu, chỉ có mỗi mình Thẩm Hà có thể quản được.
Đây là chị ruột!
Tư Nhiên và Joel không cần biết nói gì, Văn Gian Thanh đều dám phản bác.
Nhưng Thẩm Hà vừa vỗ bàn, Văn Gian Thanh liền nhận thua.
Chị ruột chính là thái hậu lạnh giá!
Vy Vy thấy Văn Gian Thanh phát sốt, kêu lấy tên Thẩm Hà, không kiềm được đem tình hình nói với Joel.
Joel liền nói với Thẩm Hà.
Thẩm Hà vừa nghe Văn Gian Thanh phát sốt, liền không nói hai lời, cùng Joel đi sang.
Thẩm Hà vừa vào cửa, liền thấy Văn Gian Thanh nằm trên ghế sofa, trên mặt có sự đỏ ửng khác thường.
Trái tim Thẩm Hà bổng chốc bị giật mạnh, khóe mắt liền đỏ ửng: “Tên nhóc xấu xa này, sao không biết tự chăm sóc tốt cho mình chứ? Bị bệnh như thế, để mẹ nuôi biết được, phải đau lòng đến mức nào?”
Thẩm Hà nói xong, liền xắn tay áo, hỏi Vy Vy lấy nước đá, cuộn lấy khăn lông tự mình trườm lạnh cho Văn Gian Thanh.
Joel bên cạnh cũng xắn tay áo giúp Văn Gian Thanh cởi áo ra, lộ ra cánh tay.
Thẩm Hà từng chút một mà trườm lạnh cho Văn Gian Thanh, thấp giọng hỏi: “Khi nào thì sốt?”
“Sáng sớm hôm nay.” Vy Vy trả lời nói.
Vy Vy không kiềm được mà lén nhìn mặt nghiêng của Thẩm Hà.
Thì ra chị của khách hàng lại đẹp như thế!
Hầu như là tiên tử trên trời, đẹp đến người ta không dời mắt được.
Thẩm Hà không lên tiếng, tiếp tục chăm sóc Văn Gian Thanh.
Dần dần, cơn sốt của Văn Gian Thanh hạ xuống.
Văn Gian Thanh mơ hồ nghe thấy tiếng của Thẩm Hà, cố gắng dùng sức mở mắt ra, mờ mờ ảo ảo nhìn thấy Thẩm Hà.
Vừa thấy Thẩm Hà, nước mắt Văn Gian Thanh liền không kiềm được mà rơi xuống: “Chị.”
Biểu cảm ủy khuất đó, y chang như lúc nhỏ vậy!
Thẩm Hà khẩu khí không tốt mà nhìn cậu ấy nói: “Còn biết em có người chị sao?”
Văn Gian Thanh cứ thế mở to mắt nhìn Thẩm Hà, cũng không nói, chỉ lặng lẽ mà rơi nước mắt.
“Thế em nghĩ thông chưa?” Thẩm Hà cũng đau lòng, đây là đứa em mà cô ấy thương tới lớn.
Nhưng bây giờ không phải là chuyện đau lòng, trị bệnh trị tận gốc.
Cần phải triệt để để Văn Gian Thanh nhìn rõ Tranh Tranh là con người như thế nào mới được!
Nếu không thì, chặt cỏ không tậm gốc gió xuân lại mọc!
Cho dù bây giờ cùng Tranh Tranh chia xa, sau này lại đến đứa Trân Trân thì sao?
Dù sao chính là cần triệt để thanh trừ mầm mống này của Văn Gian Thanh!
Văn Gian Thanh không nói chuyện.
Thẩm Hà chính là biết tên nhóc xấu xa này, vẫn chưa chết tâm!
Cũng đúng, đều dám phản kháng cùng gia đình, sao có thể dễ dàng chết tâm vậy được?
Đây là gan bay lên tận trời, nếu không đánh nó rơi khỏi đường chân trời quyết không quay đầu đây mà!
Thẩm Hà cũng không ép cậu ấy, chỉ là nói: “Chị tuy rằng có thể qua thăm em, nhưng chị lại không thể giúp em giải quyết tất cả chuyện này.
Gian Thanh, em đã mười sáu tuổi, em đã không còn là Gian Thanh lúc nhỏ.
Ta làm chị, cũng không thể bảo vệ em cả đời.
Em cần trưởng thành nên người!”
Văn Gian Thanh không nói chuyện, vẫn cứ nước mắt rưng rưng mà nhìn Thẩm Hà.
“May là em may mắn, có người dùng điện thoại của em gọi điện cho chị.” Thẩm Hà thay Vy Vy tìm cớ, nếu không cô ấy cũng không cách nào giải thích sao cô ấy đến đây.
“Nếu không em có bệnh chết cũng không ai biết.” Thẩm Hà nói: “Chị chỉ giúp em tìm bác sĩ, hơn nữa không phải bác sĩ đẳng cấp, chỉ có thể tìm cho em một bác sĩ của phòng khám rất bình thường.
Tiền thuốc chị ra giúp em, nhưng tội này em vẫn phải chịu.
Đàn ông đã làm ra lựa chọn, thì phải học cách gánh vác.”
“Chị.” Văn Gian Thanh khẽ mở miệng: “Em không sợ chịu cực, em không sợ đau.
Chị ở lại bên em được không? Lúc nhỏ chị đều bên em như thế cả.”
Thẩm Hà khổ tâm mà..
Joel liền mở miệng nói: “Hôm nay dù sao không có phần diễn của em, cứ ở