Địa điểm kinh doanh của nhà hàng này là ở nơi phồn hoa của tỉnh, xây dựng một hồ hoa sen.
Hơn nữa hồ hoa sen này không phải ở tầng trệt.
Mà là ở trên tầng thượng của tòa nhà.
Một tầng lầu lớn như vậy, toàn bộ đều trồng hoa sen.
Đầm hoa sen có bố cục hình bát quái, ở giữa có các đường đi nối nhau.
Bất cứ đâu cũng nhìn thấy những bàn ăn lớn nhỏ, mỗi một bàn ăn đều để ở vị trí và góc độ thích hợp ngắm hoa nhất.
Cho nên, nhà hàng này chính là dựa vào cảm nhận độc đáo và tò mò của mọi người, mà thúc đẩy kinh doanh, nhận được sự yêu thích của mọi người.
Không cần biết là họa sĩ nhà văn trẻ, hai các đôi tình nhân, hay là gia đình nghỉ lễ, hay là bạn bè thân thiết tụ họp, đều thích đến đây ăn.
Không chỉ có thể ở một cự ly gần thưởng thức hoa sen, ăn củ sen ở trong đầm sen, còn có thể thưởng thức ca múa văn nghệ.
Phải biết rằng, thời gian của các nam nữ thành phố lớn đều rất súc tích, muốn đi chơi, phải có thời gian và tiền.
Bây giờ trên đường kẹt xe như vậy, ra ngoài cũng không biết là kẹt xe tới cỡ nào nữa.
Hơn nữa ở bên ngoài nơi có thể thưởng thức hoa sen lớn như vậy, đa số đều là khu ngắm cảnh.
Chỉ cần là khu ngắm cảnh, thì đồ ăn căn bản là không ngon.
Cho nên, mọi người thường mang theo cảm giác tiếc nuối.
Còn nhà hàng này thì bù đắp tiếc nuối cho mọi người.
Cho dù công việc có bận rộn tới đâu, cũng có thể đến đây thưởng thức đầm hoa sen hơn ngàn mét vuông, cũng có thể cùng bạn bè uống vài ly rượu, hay cùng đồng nghiệp thư giãn trong hương hoa sen ở đây.
Cứ cho là hoa sen ở đây là do người gây giống và trồng thì có sao chứ?
Chỉ cần vui tai vui mắt, cơ thể thoải mái là được rồi.
Cho nên, nhà hàng này, rất ít khi còn bàn trống.
Muốn đến đây dùng bữa, cũng đều phải đặt trước.
Mọi người quyết định đi Ngẫu Đình ăn tối, các vị sĩ lập tức đi đặt chỗ.
Ông chủ của Ngẫu Đình, vừa nghe nói cậu hai của Hạ gia, đại thiếu gia Văn gia, còn có hai thiếu gia Phạm gia đặt chỗ, không nói đến hai câu, liền lấy phòng của mình đặc biệt chuẩn bị.
Căn phòng này, thông thường không dùng cho khách thường.
Thông thường là ông chủ của Ngẫu Đình dùng để tiếp khách quý.
Nhưng mà bởi vì người đặt chỗ là những vị thiếu gia này, cho nên ông chủ cũng không dám thất lễ, vội vàng chuẩn bị phòng đặc biệt.
Phải nói, căn phòng này thật sự là căn phòng thượng hạng.
Thượng hạng như thế nào, chỉ có thể đến mới cảm nhận được.
Toàn bộ cửa sổ đều trong suốt 365 độ, ngẩng đầu là có thể nhìn thấy bầu trời xanh mây trắng phía trên đầu.
Bốn phía tràn ngập hoa sen, lúc này vừa đúng mùa hoa sen nở, hương hoa thơm tự nhiên xông vào mũi, vây xung quanh một căn phòng ở giữa, còn có thể ngắm nhìn đủ loại cá trong hồ, nhàn nhã bơi lội thoải mái trong vô số rễ sen.
Nước hồ rất trong suốt, có thể nhìn thấy rõ tất cả những sinh vật sống trong nước.
Cho nên, vị trí này là vị trí thưởng thúc phong cảnh cũng như môi trường tốt nhất của Ngẫu Đường.
Một nhóm người rất nhanh đã tới Ngẫu Đường.
Vừa bước vào cửa là nhận được sự tiếp đón quy phạm và nhiệt tình nhất.
Giám đốc của nhà hàng đích thân ra đón tiếp.
Trực tiếp dẫn bọn họ tới căn phòng thượng hạng của nhà hàng, đồng thời mang lên loại trà mới ngon nhất năm nay.
“Được rồi, ở đây không cần phục vụ nữa.
” Thẩm Tùng Tý lấy thân phận quý tử nói với giám đốc:” Lát nữa gọi món sẽ kêu mọi người.
”
Giám đốc lập tức gật đầu chào và đi ra ngoài.
Sau khi đợi nhân viên nhà hàng ra ngoài hết, bọn họ lập tức thấy thoải mái nằm dài trên ghế sô pha, không muốn nhúc nhích nữa.
Thẩm Mạch mệt đến nỗi nằm dài trên ghế sô pha, không muốn dậy.
Thẩm Viễn đi tới lay người, nhưng Thẩm Mạch chỉ lắc lắc chân, chứ nhất quyết không chịu đứng dậy.
Ở giữa phòng là một chiếc bàn vuông.
Xung quanh đa số là sô pha, muốn nằm thì nằm, muốn ngồi thì ngồi.
Cho dù ở bất cứ đâu, đều là phong cảnh đẹp nhất.
Thêm nữa vị trí ở đây cao hơn ở những nơi khác, cho nên tạo nên một hiệu ứng nhìn từ trên cao.
Không chỉ có