Vy Vy đang hái dâu tây, còn chưa đứng dậy, Văn Gian Thanh đã nắm chặt lấy tay của cô.
Vy Vy giật cả mình, vội buông dâu tây ra rồi định đứng dậy.
Nhưng Văn Gian Thanh vẫn giữ chặt lấy tay của Vy Vy, không cho cô đứng lên.
“Văn Gian Thanh, cậu...” Vy Vy tức giận ngẩng đầu nhìn Văn Gian Thanh: “Cậu đã hứa với tớ rồi!”
“Tớ chỉ hứa là trong lúc cậu ở trong Quỷ Ốc sẽ không để người khác nhìn thấy.
Nhưng giờ chỉ còn có hai chúng ta, vẫn phải giả vờ như không xảy ra chuyện gì sao?” Văn Gian Thanh bình tĩnh nhìn Vy Vy, cậu mở miệng nói: “Vy Vy, tớ muốn nói chuyện với cậu một lát.”
“Nói chuyện gì? Có cái gì để nói?” Vy Vy rời tầm mắt đi một cách khó nhằn, không dám tiếp tục đề tài này với Văn Gian Thanh.
“Tớ muốn biết rốt cuộc cậu nghĩ thế nào.” Văn Gian Thanh nói nghiêm túc: “Cậu biết rồi đấy, bà ngoại để Mộ Tiểu Vũ tới bên cạnh tớ, nhưng cậu cũng thấy thái độ của tớ với Mộ Tiểu Vũ rồi.
Tớ chỉ đến với người mà tớ thích, người khác có nhét cho tớ, tớ cũng không cần!”
“Giản Thanh, cậu hãy nghe tớ nói.” Vy Vy khẽ nhắm mắt lại: “Cậu chỉ đang cảm thấy đùa với tớ rất vui, vậy nên mới cảm thấy thích tớ.
Sau khi cậu tiếp xúc với tớ một thời gian dài, cậu sẽ thấy tớ cứng ngắc, không thú vị, thậm chí sẽ rất chán ghét.
Tớ biết tính cách của tớ là thế nào, vậy nên...”
“Vy Vy, cậu không phải là tớ, sao cậu sẽ biết tớ sẽ chán ghét rồi vứt bỏ? Vy Vy, cậu luôn trốn tránh tớ, rốt cuộc là vì sao?” Văn Gian Thanh lập tức ngắt lời Vy Vy: “Thực ra trái tim cậu cũng đang dao động, đúng không? Tớ có thể cảm giác được cậu thích tớ, nhưng vì thân phận và lập trường nên mới phải giữ khoảng cách với tớ, đúng không? Mặc dù tớ là con trai duy nhất trong nhà, nhưng ba mẹ tớ không phải người cổ hủ! Chỉ cần chúng ta thật lòng thích nhau, chắc chắn ba mẹ tớ sẽ không ngăn cản! Bà ngoại chỉ đề nghị mà thôi, không phải sự lựa chọn cuối cùng.
Vy Vy...”
Văn Gian Thanh lập tức cầm tay Vy Vy đặt lên ngực mình: “Tớ sẽ dùng hành động chứng minh! Cậu hãy tin tưởng tớ!”
“Tớ...” Vy Vy do dự một hồi lâu, sau đó bỗng rút tay lại.
Không kịp xách giỏ dâu tây trên mặt đất lên, cô xoay người chạy khỏi đó một cách chật vật!
“Vy Vy!” Văn Gian Thanh đang định đuổi theo, có một cánh tay kéo cậu lại.
Văn Gian Thanh quay đầu lại, là Hạ Thẩm Châu.
“Đừng đuổi theo, chuyện như thế này phải để chính cậu ấy nghĩ ra được thì sẽ tốt hơn.” Hạ Thẩm Châu nói nhỏ: “Vy Vy nói không sai.
Bây giờ cậu chỉ đang cảm thấy mới mẻ mà thôi.
Nếu quả thực cậu dám vỗ ngực chứng minh bản thân cậu thích cậu ấy, vậy thì hãy để thời gian chứng minh!”
“Thẩm Châu, chúng ta là anh em tốt của nhau, sao cậu có thể nói tớ như thế?” Văn Gian Thanh phản bác ngay: “Hôm qua cậu có nói như thế đâu!”
“Giản Thanh, không phải tớ không tin cậu, mà là Vy Vy không tin cậu! Tớ đang bảo cậu chứng minh cho Vy Vy nhìn!” Hạ Thẩm Châu cạn lời nói: “Tớ vừa gọi cho chị rồi, chị ấy nói chuyện này chị ấy không cho ý kiến được.”
Ánh mắt của Văn Gian Thanh trở nên rầu rĩ, nói: “Thẩm Châu, cậu không có cách gì hay sao?”
Hạ Thẩm Châu bỗng nở nụ cười: “Đương nhiên tớ phải có cách rồi, nếu không tớ tới tìm cậu làm gì?”
Ánh mắt của Văn Gian Thanh sáng lên!
“Hôm qua cậu còn đòi để Vy Vy chuyển trường tới học viện quý tộc Duệ Hòa, chị vẫn chưa nói là chuyện này có được không.
Nhưng tớ biết, nếu mấy đứa chúng ta tới học mấy hôm ở trường cấp ba bình thường thì chắc chắn là ok.”
Văn Gian Thanh vẫn còn chưa hiểu ra, hỏi: “Cậu đang nói gì đấy?”
Đôi mắt đẹp của Hạ Thẩm Châu bỗng cong lên, cậu đưa tay khoác lên vai Văn Gian Thanh: “Ý của tớ là, nhân