“Vâng.” Mộ Tiểu Vũ chỉ có thể gật đầu: “Em biết rồi.”
Lúc này, Cung Tử Á gõ cửa ở bên ngoài: “Thẩm Hà, tới giờ họp rồi.
Mọi người đã tới đông đủ.”
“Ok.” Thẩm Hà đáp lại một tiếng, cô từ từ đứng lên, nói với Mộ Tiểu Vũ: “Trong khoảng thời gian này, chị và anh đều rất bận, tạm thời không để ý tới chuyện của mấy đứa, có chuyện gì thì báo với trợ lí của chị là được rồi.
Được không?”
“Vâng.” Mộ Tiểu Vũ gật đầu, hâm mộ nhìn Thẩm Hà rời đi.
Hôm đó, Mộ Tiểu Vũ báo danh ở trường Hồng Nghệ bên cạnh trường Nhị Trung.
Trường cấp ba Hồng Nghệ là trường tập trung những học sinh thi nghệ thuật.
Tất nhiều học sinh có kết quả học tập không được tốt lắm, không thể thi được trường trọng điểm, lại không thích những trường cấp ba bình thường, không có bất cứ một sự chắc chắn nào, thì sẽ chọn học nghệ thuật.
Dù sao điểm của của trường nghệ thuật không quá cao, cũng không nghiêm ngặt quá mức.
Hơn nữa xã hội phát triển tới bây giờ, điều kiện để thi vào cấp ba giảm đi nhiều.
Có thể tách ra làm hai bên, đỗ đại học bằng thành tích học tập và đỗ đại học bằng thi nghệ thuật.
Như vậy thì học sinh mới có thể định hướng cho mình, không để bản thân phải chần chừ.
Nếu quyết định thi bằng thành tích, vậy thì phải học ở những trường cấp ba trọng điểm như Nhị Trung.
Nếu quyết định đi theo con đường nghệ thuận thì tới trường Hồng Nghệ.
Hơn nữa xã hội bây giờ không còn bất cứ một sự xúc phạm nào tới những người học nghệ thuật.
Hiện tại ở nước hoa có rất nhiều những nhà thiết kế lớn, càng thêm làm nóng cho đội ngũ thi nghệ thuật.
S.A mời rất nhiều nhà thiết kế, đều là những học sinh xuất sắc của các trường nghệ thuật nổi tiếng trong nước, ai nấy đều rất có tiếng, có được mức thu nhập không thấp.
Vậy nên lượng người tham gia thi nghệ thuật tăng nhanh theo từng năm, độ khó của kì thi cũng tăng theo, tỉ lệ đỗ cũng ngày càng thấp.
Bây giờ những người thi đại học được chia làm hai nhóm, đều tham gia một cuộc chiến đau đầu nhất nhưng lại không thể trốn tránh được.
Ai cũng phải dựa vào chính bản thân mình để cạnh tranh.
Điểm khác nhau duy nhất giữa hai nhóm là, một bên dựa vào kết quả học tập, một bên dựa vào thành tích chuyên ngành.
Tóm lại phải nói chuyện bằng điểm số.
Vậy nên trong kì nghỉ hè, trường Hồng Nghệ cũng tổ chức học thêm.
Mộ Tiểu Vũ đăng kí vào lớp học thêm này, cũng coi như huấn luyện bất ngờ.
Thật ra kỹ năng múa của Mộ Tiểu Vũ rất tốt, người đi theo Từ Vân Khê sao có thể kém được?
Giáo viên hiện tại của Mộ Tiểu Vũ cũng không có vấn đề gì, sao còn phải học thêm?
Nhưng vì để gặp được mấy người Văn Gian Thanh thường xuyên, Mộ Tiểu Vũ lựa chọn tham gia lớp học thêm này, thậm chí còn lấy can đảm xin nghỉ với Từ Vân Khê.
Mới đầu Từ Vân Khê không đồng ý.
Nhưng nghe được Mộ Tiểu Vũ xin nghỉ là để tiếp xúc với Văn Gian Thanh, Từ Vân Khê lập tức phê chuẩn rất hào phóng.
Nhưng bà yêu cầu lúc có hoạt động biểu diễn, nhất định Mộ Tiểu Vũ phải trở về bất cứ lúc nào để tham gia.
Có một vài buổi biểu diễn lớn cần đủ số lượng.
Làm học trò ruột của Từ Vân Khê, đương nhiên Mộ Tiểu Vũ sẽ phải lên đi diễn, Mộ Tiểu Vũ phải múa chính rất nhiều, nên cô không từ chối.
Chuyện học thêm được quyết định như thế.
Lần đầu tiên mọi người cùng đi tàu điện ngầm về với nhau, cảm giác rất mới mẻ.
Sau khi về tới nhà, mọi người mới nhớ ra, bữa tối hôm nay...!Phải làm sao đây?
Thấy tủ lạnh trong nhà trống rỗng không có bất cứ một thứ gì, Vy Vy nói một cách bất đắc dĩ: “Xem ra chúng ta phải ra ngoài mua ít đồ ăn! Đi thôi, xem có siêu thị nào gần đây không! Tối nay chúng ta ăn lẩu đi!”
“Được được!” Văn Gian Thanh lập tức hùa theo: “Ăn lẩu hay nè! Đơn giản!”
Thẩm Viễn kéo tay em Thẩm Mạch của mình đi ra ngoài, vừa đi vừa lắc đầu: “Cái thế giới này ấy, yêu nhau là bốc mùi vậy đấy, chỉ có FA