Vương Nhị thúc cũng nghĩ thế.Với phẩm chất đạo đức kia của người nhà đại bá của Thẩm Hà, loại chuyện này là vô cùng có khả năng xảy ra đấy.
Vương Nhị thúc cảm khái mà nói: "Được rồi, nếu như con đã cũng nghĩ rõ ràng như vậy rồi, vậy một lát trực tiếp đi làm thủ tục đi."
Sau đó Vương Nhị thúc đem bạc của Thẩm Hà đưa tới cộng thêm một chút tiền của mình, đã gom góp đủ hai lượng bạc đưa cho Thẩm Hà.
Thẩm Hà trịnh trọng cho Vương Nhị thúc cúi rạp người: "Nhị thúc, sau này thúc sẽ chính là thân Nhị thúc của con! Con sẽ hiếu thảo với thúc đấy!"
Vương Nhị thúc sững sờ, lập tức nở nụ cười: "Tốt."
Tộc trưởng cùng trưởng thôn cũng khoảng chừng hơn nửa canh giờ mới tới đây.
Tất cả mọi người đứng ở trong sân vườn của đại bá nương, bởi vì trong nhà thật sự quá nghèo, cũng không có nhiều băng ghế như thế, vì vậy tất cả mọi người đều đứng đấy nhanh chóng giải quyết xong vấn đề này.
Thẩm Hà ở ngay trước mặt của tất cả mọi người, đem hai lượng bạc đưa vào trong tay của đại bá.
Sau đó đại bá nhấn thủ ấn, cho phép Thẩm Hà lập nữ hộ.
Tộc trưởng cùng trưởng thôn đã viết phân sách, Thẩm Hà cùng đại bá riêng biệt ấn thủ ấn.
Lấy được chứng minh thư lập nữ hộ, cái tảng đá ở dưới đáy lòng kia của Thẩm Hà cuối cùng cũng nặng nề để xuống rồi.
Nhưng mà hành trình mê mang ở tương lai, cũng sắp chính thức bắt đầu rồi.
Cô cầm lấy công văn này đến trong huyện chứng thực, cô Thẩm Hà chính là một mình có một cái chủ hộ rồi!
Vương Nhị thúc quả nhiên là người tốt làm đến cùng, qua hai ngày thì đích thân đến phụng bồi Thẩm Hà cùng đi một chuyến đến huyện thành, đem công văn hoàn toàn cho chứng thực rồi.
Thẩm Hà đem hoa Kim Ngân còn dư lại chút kia đều hái rồi phơi khô, đổi thành tiền bạc, lúc muốn trả tiền lại cho Vương Nhị thúc, Vương Nhị thúc lại không có nhận, chỉ là cho bản thân của Thẩm Hà nhận lấy.
Hai người cũng không có ở huyện thành nán lại bao lâu, vội vàng mà đi vội vàng mà quay về.
Hiện tại Thẩm Hà chính thức cùng đại bá ở riêng, cô cũng liền không có chỗ ở.
Vương Nhị thúc đem hai gian phòng hư hỏng ở phía sau vườn của mình thu dọn lại một cái, đối với Thẩm Hà nói: "Con tạm ở một cái trước đã.
Đợi sau này có tiền rồi..."
Vương Nhị thúc không có tiếp tục nói tiếp.
Anh không cho rằng Thẩm Hà chỉ có mười tuổi là sẽ có tiền.
Những lời này cũng chính là an ủi cô ấy một chút mà thôi.
Thẩm Hà mới mười tuổi, hơn nữa còn là một thân một mình, làm sao sinh sống?
Vương Nhị thúc thở dài một tiếng, từ trong nhà ôm nửa cái túi lương thực cùng một miếng thịt, âm thầm cho Thẩm Hà đặt xuống.
Thẩm Hà biết rõ bây giờ nói lời cảm tạ nhiều hơn nữa cũng không có ý nghĩa gì, vẫn là sau này thật tốt mà mà báo đáp Vương Nhị thúc thôi!
Vấn đề của bây giờ là, cô nên làm sao giải quyết hoàn cảnh khó khăn ở trước mắt đây.
Cô nhất định phải kiếm được món tiền đầu tiên.
Thế nhưng là thời đại này, muốn kiếm tiền thì rất là khó khăn.
Người bên cạnh đều là kiếm ăn trong ruộng, cho nên cô phải nhảy ra cái hoàn cảnh này, từ trong cái nhìn đại cục vào tay.
Thẩm Hà im lặng suy nghĩ một chút, người khác xuyên không đến trong sách làm ruộng cũng đều đang làm gì rồi, hoặc là có Bàn Tay Vàng mang theo không gian mang theo linh tuyền, hoặc là biết làm mỹ thực để trở nên giàu có.
Mà cô...!hình như cái gì cũng không biết.
Cô tuy rằng cũng biết làm chút gì để ăn đấy, nhưng mà chỉ giới hạn trong đồ điện hiện đại hóa.
Vì vậy, cô một thân học thức ở chỗ này vậy mà cái gì cũng không biết?
Nghĩ tới đây, Thẩm Hà than vãn mà ngồi trên mặt đất, dù sao cũng không thể cho mình ở cái thế giới này chế tạo đạn pháo thuốc nổ máy bay chứ?
Được rồi, cô còn không có ý định thay đổi tiến trình của lịch sử.
Như vậy...!bây giờ xem ra, vẫn là phải đi đến nơi nhiều người mà tìm cơ hội.
Chỉ có nhiều người, cơ hội mới có thể nhiều.
Thẩm Hà suy nghĩ lung tung mà tùy tiện làm một bữa cơm đầu tiền sau khi đã dọn nhà nhà.
Đến sáng ngày hôm sau, Thẩm Hà nghe thấy trong sân trước, Vương Nhị thúc lại đang đóng xe trâu, Thẩm Hà lập tức chạy tới: "Nhị thúc, thúc muốn đi ra ngoài?"
Vương Nhị thúc gật gật đầu, nói: "Lương thực ở trong nhà không còn nhiều rồi, thúc đến thị trấn mua một chút.
Con có muốn mang đồ gì không?"
Thẩm Hòa nói: "Vậy thúc mang theo con cùng đi đi."
Vương Nhị thúc nghĩ lại cũng tốt, Thẩm Hà vừa lập nữ hộ, đoán chừng tâm trạng không tốt lắm, dù sao một người đi cũng là đi, hai người cũng là đi, không bằng mang theo cô bé cùng nhau ra ngoài giải sầu đi.
Sau đó Vương Nhị thúc liền mang theo Thẩm Hà lại lần nữa đi đến thị trấn.
Đám người ở trong thôn nhìn thấy hai người cùng vào cùng ra, không ít người đều bắt đầu lời