Người nhà họ Hạ nghe thấy Sùng Minh nói như vậy, sắc mặt bọn họ lập tức thay đổi.
Đột nhiên ánh mắt sắc sảo của Hạ lão phụ nhân đảo qua người Sùng Minh, nhưng nụ cười trên khóe môi vẫn không đổi.
Tuy Sùng Minh luôn mồm nói trong tay hắn có ảnh và video Thẩm Thất tặng tịu với những người đàn ông khác, nhưng Hạ lão phu nhân lại không hề tin hắn.
Ảnh và video có thể làm giả, nhưng nhân phẩm của một người thì không thể làm giả được.
Hạ lão phu nhân biết rất rõ Thẩm Thất là người như thế nào.
Nếu nói Thôi Nguyệt Lam dây dưa với những người đàn ông khác, thì Hạ lão phu nhân còn tin được.
Nhưng nếu nói là Thẩm Thất thì bà không bao giờ tin!
Sùng Minh ăn nói hùng hồn như thế, chứng tỏ hắn ta đang giữ thứ gì đó.
E rằng thứ đó sẽ gây bất lợi cho nhà họ Hạ.
Vì vậy, dù thế nào thì cũng phải điều tra rõ ràng.
Bằng không, bất kể chuyện đó có đúng hay không, thì danh tiếng nhà họ Hạ cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Hạ lão phu nhân tuyệt đối không cho phép những chuyện như vậy xảy ra.
Hạ lão phu nhân quay đầu nhìn Thẩm Thất, tốt lắm, Thẩm Thất rất bình tĩnh, không hề gấp gáp thanh minh chuyện gì.
Đủ điềm tĩnh, đủ tỉnh táo.
Đây mới đúng là con cháu nhà quyền quý!
Hạ lão phu nhân quay đầu nhìn về phía Hạ Nhật Ninh, liền thấy ánh mắt hắn đã nổi lên ý định giết người.
Bà lại nhìn về phía Hạ Nhật Kỳ, chỉ thấy nó cau mày, rõ ràng cũng rất bất ngờ.
Hạ lão phu nhân lại nhìn con trai và con dâu mình một lượt, ánh mắt Hạ Quốc Tường lóe lên, chắc hẳn hắn đang ngẫm nghĩ độ thật giả của chuyện này.
Mà sắc mặt của con dâu Vưu Tâm Nguyệt rất lạ!
Thoáng chốc, Hạ lão phu nhân có thể kết luận, chắc chắn Vưu Tâm Nguyệt biết chuyện gì đó!
Quả nhiên đứa con dâu này là một kẻ không an phận!
Vừa mới về đây đã muốn bịa đặt nọ kia rồi?
Hừ, cô ta đã được sự đồng ý của bà già này chưa?
Có điều, nhìn sắc mặt cô ta bỗng chốc trắng bệch, có thể nhận thấy chuyện này không nằm trong tầm tay của cô ta.
Chỉ cần không nằm trong tầm kiểm soát của cô ta thì chuyện này rất dễ giải quyết!
Tiểu Thất liền có thể được minh oan!
Hạ lão phu nhân bình thản nói với Sùng Minh: “Vậy sao? Cháu chắc chắn chuyện này có liên quan đến nhà họ Hạ chứ?”
Sùng Minh ngạc nhiên nhìn Hạ lão phu nhân: “Lão phu nhân không tin ư?”
Nói xong, Sùng Minh gật đầu, lẩm bẩm: “Cũng phải, cảnh tượng ghê tởm như vậy, quả thực khiến người ta khó mà tin nổi. Vậy thì...”
Sùng Minh quay đầu nhìn Thẩm Thất: “Nhị thiếu phu nhân nhà họ Hạ, cô có tin không?”
Thẩm Thất còn chưa trả lời, sắc mặt của Lưu Nghĩa và Thẩm Tử Dao đã vô cùng khó coi!
Rốt cuộc gã đàn ông tai ngược này muốn làm cái gì?
Dám hỏi Tiểu Thất vấn đề như vậy!
Đúng là quá đáng!
Thẩm Thất khẽ cười: “Sùng Minh tiên sinh có phải người Việt Nam không?”
Sùng Minh khoanh tay: “Đương nhiên là không phải.”
Thẩm Thất gật đầu, cười nói: “Thảo nào! Chắc Sùng Minh tiên sinh không biết người Việt Nam có một câu ‘cây ngay không sợ chết đứng’. Nhất định Sùng Minh tiên sinh cũng chưa từng nghe câu ‘thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc’ nhỉ? Không sao, hôm nay là một cơ hội tốt để Sùng Minh tiên sinh có thể hiểu và học tập hai câu nói này.”
Hạ Nhật Ninh vươn tay nắm lấy tay Thẩm Thất, tiếp thêm sức mạnh cho cô.
Hạ Nhật Ninh nói với Sùng Minh: “Nếu Sùng Minh tiên sinh đã nói mình đang cầm chứng cứ, vậy xin mời đưa ra! Tiểu Thất nói rất đúng, hôm nay là cơ hội quý giá để anh học hai câu ngạn ngữ này!”
Bỗng nhiên Vưu Tâm Nguyệt lên tiếng: “Không được!”
Bà ta vừa dứt lời, tất cả mọi người đều sững sờ.
Không được?
Bây giờ không phải là lúc được hay không được!
Hạ lão phu nhân hừ lạnh một tiếng, bà đã đoán ra được chuyện gì rồi.
Xem ra, đứa con dâu này đang giấu giếm chuyện gì đó.
Ánh mắt Hạ Nhật Ninh và Hạ Quốc Tường đều nhìn về phía Vưu Tâm Nguyệt.
Dường như Hạ Nhật Ninh cũng đã đoán ra được điều gì đó, nhưng ngay sau đó, đáy mắt hắn hiện lên vẻ giận dữ.
Chẳng lẽ, mẹ hắn cũng tham gia vào chuyện này?
Hạ Nhật Ninh cố nhịn cơn giận trong lòng, bây giờ không phải là lúc đôi co với người trong nhà, trước tiên giải quyết chuyện trước mắt rồi nói!
Lần đầu tiên Hạ Nhật Ninh không nghe lời Vưu Tâm Nguyệt mà nói với Sùng Minh: “Nếu Sùng Minh tiên sinh đã mang bằng chứng đến đây, sao lại không tiết lộ một chút nhỉ?”
Cho dù hôm nay nhà họ Hạ phải mất danh dự, thì nhất định cũng phải rửa sạch oan khuất của Thẩm Thất!
Vợ của Hạ Nhật Ninh hắn, tuyệt đối sẽ không chịu họa thay người khác!
Thẩm Thất cảm kích nhìn Hạ Nhật Ninh, ngón tay khẽ siết chặt lại, nắm lấy bàn tay của Hạ Nhật Ninh.
Trong lòng bàn tay rất ấm áp, khiến lòng cô nảy sinh một loại hạnh phúc mang tên cảm giác an toàn.
Sùng Minh nheo mắt nói: “Đúng vậy đúng vậy, tôi đang định công bố đây!”
Chỉ cần là chuyện mà Sùng Minh muốn làm, thì không có kẻ nào có thể ngăn cản được.
Hắn sẽ không bỏ lỡ cơ hội khiến nhà họ Hạ trở nên rối loạn.
Sùng Minh vỗ tay, lập tức có người mang một cái máy tính xách tay ra, đồng thời nhanh chóng kết nối máy tính với màn hình LED ở đây.
Máy tính được bật lên, người kia khẽ gõ một cái, nháy mắt có vài tấm ảnh hiện lên trên màn hình LED.
Chỉ thấy một cô nàng nóng bỏng, trên người không một mảnh vải che thân xuất hiện trước tầm mắt của mọi người.
Có mấy người đàn ông khác nhau ôm cô ta làm những trò khiến người ta đỏ mặt.
Lúc bắt đầu chỉ nhìn thấy bóng lưng của cô gái, sau đó màn hình xuất hiện tấm ảnh mặt bên của cô ta.
Lúc nhìn thấy mấy tấm hình này, Hạ phu nhân - Vưu Tâm Nguyệt bịt miệng, sắc mặt khó coi không thể tả.
Là Thôi Nguyệt Lam, đúng là cô ta!
Khoan đã, sao lại là Thôi Nguyệt Lam.
Nhân vật chính trong ảnh không phải Thẩm Thất sao?
Không phải Thẩm Thất là đối tượng bị vạch trần vào hôm nay sao?
Vì sao lại biến thành Thôi Nguyệt Lam chứ?
Lúc hình ảnh của Thôi Nguyệt Lam xuất hiện trên màn hình LED, biểu cảm của những người còn lại vô cùng đặc sắc!
Những người không rõ chân tướng, đều rối rít nhìn Thẩm Thất bằng ánh mắt mờ ám.
Bọn họ đều quan sát Thẩm Thất, không ngờ vị thiếu phu nhân đoan trang thế kia, vậy mà có thể phóng đáng như vậy sao?
Mà những người quen biết Thẩm Thất, lại thầm thở phào một hơi!
Đây không phải Thẩm Thất!
Đương nhiên không phải Thẩm Thất!
Sao Tiểu Thất của bọn họ có thể làm ra những chuyện như này chứ!
Dường như Hạ Quốc Tường cũng đoán ra được, cũng nghĩ tới lúc quay về nhà họ Hạ ăn cơm hôm đó, hình như Thôi Nguyệt Lam đột nhiên mất liên lạc...
Chẳng lẽ, hai chuyện này có liên quan với nhau?
Sắc mặt Hạ Nhật Ninh vẫn khó coi như cũ.
Hắn không ngờ người trong ảnh lại là Thôi Nguyệt Lam.
Hạ Nhật Ninh nhanh chóng quay đầu nhìn Hạ