Nghe thấy lời của Hạ Nhật Ninh, khuôn mặt Thẩm Thất lại ửng đỏ.
Hạ Nhật Ninh cười xấu xa nhìn Thẩm Thất: “Thế nào? Em không muốn biết?”
“Không phải.” Thẩm Thất vội vã đáp, khuôn mặt càng ngày càng đỏ, dáng vẻ tay chân luống cuống quả thực rất đáng yêu.
“Vậy được, anh hôn em một cái cũng được.” Hạ Nhật Ninh cười gian trá, hôn lên gò má, lên trán, lên chóp mũi, lên môi, lên tai Thẩm Thất, khiến Thẩm Thất sắp không chịu nổi nữa rồi.
Cái tên khốn này!
Rốt cuộc hắn có biết rằng, hắn như thế này mê người biết bao không?
Cô vốn đã không thể kiềm chế nổi khát vọng trong cơ thể rồi, có được không?
Thẩm Thất cảm thấy toàn thân nóng như lửa vậy, nóng ran vô cùng.
Hạ Nhật Ninh đâu biết phản ứng của Thẩm Thất, khẽ thầm thì bên tai cô: “Có cần vào trong phòng không?”
Ánh mắt của Thẩm Thất lúc này đã mơ màng đến mức có chút không thể kìm lòng.
Hạ Nhật Ninh không đợi Thẩm Thất trả lời, ôm lấy cơ thể Thẩm Thất quay người bước về phía phòng ngủ.
Nhóm người Tiểu Hạ quả thực kích động muốn khóc.
Tốt quá rồi!
Cuối cùng tổng tài cũng ngủ với thiếu phu nhân rồi!
À không, cuối cùng bọn họ cũng ngủ với nhau rồi!
À không, là cuối cùng hai người họ cũng ở bên nhau rồi!
Khuôn mặt Thẩm Thất áp vào ngực Hạ Nhật Ninh, nhiệt độ trên người hắn cũng trở nên nóng hầm hập.
Thẩm Thất chỉ cảm thấy toàn thân mềm nhũn, một chút sức lực cũng không có.
Không còn cách nào khác, người đàn ông này yêu nghiệt quá mức!
“Tiểu Thất, chuẩn bị xong chưa?” Hạ Nhật Ninh khẽ cười lên tiếng, đặt cơ thể mềm mại của Thẩm Thất lên giường, mở từng chiếc cúc áo của Thẩm Thất.
“Em…ừm.” Âm thanh nhỏ như tiếng muỗi kêu đã bán đứng khát vọng và tâm trạng của cô.
Khóe miệng Hạ Nhật Ninh càng lúc càng lộ ý cười, vô cùng hài lòng với phản ứng của vợ mình.
Thẩm Thất ôm lấy cổ Hạ Nhật Ninh theo phản xạ, ánh mắt mơ màng, bờ môi khẽ mở.
Ngón tay Hạ Nhật Ninh vừa cởi hai chiếc cúc áo, đúng vào lúc quan trọng thì chuông điện thoại reo lên!
Cuộc điện thoại này đến quá đột ngột nên hai người đều dừng lại.
Vẻ mặt Thẩm Thất chấn động, dường như hoàn hồn lại chỉ trong chớp mắt.
Thẩm Thất cúi đầu nhìn xuống áo mình, hai chiếc cúc đã mở ra, để lộ mảnh da trắng nõn.
Thẩm Thất thu tay che lấy ngực mình hoảng hốt nói: “Em đi nghe điện thoại.”
Tâm trạng Hạ Nhật Ninh phức tạp không gì sánh bằng, hắn thật sự rất muốn giết người nha!
Rốt cuộc kẻ chết tiệt nào lại dám gọi điện vào lúc quan trọng này chứ?
Nếu để hắn biết là ai, hắn nhất định xử đẹp kẻ đó!
Nhưng sau khi nghe điện thoại xong, cơn tức của Hạ Nhật Ninh đã tiêu tan rồi.
Bởi vì đó là điện thoại của công chúa nhỏ, là Thẩm Hà gọi tới!
“Mami, cả ngày hôm nay mẹ không nhắn tin cho con đó!” Giọng nói không vui của Thẩm Hà truyền ra từ trong điện thoại.
Trong phòng rất yên tĩnh nên Hạ Nhật Ninh cũng nghe thấy rõ ràng: “Rốt cuộc mẹ và Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng thế nào rồi? Mẹ nhanh nói cho con nghe đi! Chú ấy đẹp trai như thế, đã có bạn gái chưa? Đã kết hôn chưa? Mẹ ngỏ lời với chú ấy, chú ấy có đồng ý không? Mami, không phải con nói mẹ đâu nhé, trên thế giới này những người có thể được coi là đàn ông không còn nhiều, bỏ lỡ rồi thì không tìm lại được nữa đâu! Con cũng đã ba tuổi rồi, vì để con lớn lên khỏe mạnh mẹ hãy thận trọng suy nghĩ chút đi!”
Thẩm Thất quẫn bách: “Lúc trước mẹ cũng đã suy nghĩ rồi! Không phải là con không đồng ý ư?”
Giọng nói Thẩm Hà vang lên: “Tất nhiên không đồng ý! Nhan sắc không bằng bác con thì sao có tư cách làm daddy con cơ chứ! Ngày nào cũng phải nhìn daddy không đẹp trai sẽ ảnh hưởng tới sự trưởng thành của con đó!”
“Nhưng mà, sao con lại thích Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng như vậy?” Thẩm Thất quay đầu nhìn Hạ Nhật Ninh, Hạ Nhật Ninh cũng chau mày.
“Bởi vì chú ấy đẹp! Daddy đẹp như thế mới khiến con lớn lên khỏe mạnh!” Thẩm Hà kiên định đáp.
“Tiểu Hà à, chúng ta không cần ba dượng, mẹ tìm ba ruột về cho các con được không.” Thẩm Thất dò hỏi.
“Không được!” Thẩm Hà từ chối!
Thẩm Thất chau mày nhìn về phía Hạ Nhật Ninh, gương mặt Hạ Nhật Ninh tràn đầy vẻ vô tội.
“Vì sao chứ? Ba ruột không tốt ư?” Thẩm Thất tiếp tục hỏi.
“Năm xưa daddy bỏ lại ba người chúng ta không chăm sóc, quá vô trách nhiệm! Con giận rồi! Không cần nữa! Con muốn tìm ba dượng thật đẹp trai, khiến daddy tức chết!” Thẩm Hà tức giận nói: “Con phải gọi người khác là ba, khiến daddy tức chết luôn! Hừ!”
Hạ Nhật Ninh bất đắc dĩ che mặt.
Xem ra, hắn không chỉ phải theo đuổi lại vợ mà còn phải theo đuổi lại công chúa nhỏ của hắn nữa!
Con đường này thực sự dài đằng đẵng nha! Nhưng hắn vẫn phải xuôi ngược mà kiếm tìm thôi.
“Vậy Thẩm Duệ thì sao? Nó cũng nghĩ như con ư?” Thẩm Thất cố ý hỏi, sau đó quay đầu làm mặt quỷ với Hạ Nhật Ninh.
“Anh ư? Tất nhiên anh phải đứng cùng chiến tuyến với con rồi! Nếu không con sẽ đi tố cáo với bà ngoại và các bác! Bà ngoại sẽ mắng chết anh ấy!” Thẩm Hà tức giận đùng đùng nói: “Chúng ta là người một nhà, tất nhiên phải cùng đứng trên một chiến tuyến rồi! Mami, mẹ không cần gây rối! Con rất thích Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng làm daddy của con! Mẹ nhanh theo đuổi chú ấy đi! Mẹ còn không ra tay thì con ra tay đấy nhé!”
“Vậy con định ra tay như thế nào?” Thẩm Thất hỏi, Hạ Nhật Ninh cũng rất tò mò.
Hắn cũng muốn xem công chúa nhỏ của mình sẽ ra tay như thế nào.
“Rất đơn giản nha, con chủ động đứng trước mặt chú ấy, hỏi xem chú ấy có đồng ý làm ba con không! Con đáng yêu thế này, nhất định chú ấy sẽ thích.” Thẩm Hà vô cùng tự tin nói: “Ai cũng nói con giống bác, lúc con lớn lên nhất định sẽ là một người đẹp, có con gái xinh đẹp như con chẳng phải là một việc rất đáng tự hào ư?”
Thẩm Thất che mặt.
Ngay từ khi bắt đầu, cô đã biết công chúa nhỏ nhà mình rất tự luyến, đỏm dáng cộng thêm kiêu ngạo rồi!
Trời ạ, những tính cách này sao lại giống Hạ Nhật Ninh đến thế chứ!
Hạ Nhật Ninh lại nghiêm túc gật đầu thể hiện sự tán thành!
Không sai, con