Thẩm Thất và Thẩm Duệ lại đau đầu một trận.
Nhưng Thẩm Hà lại chính là công chúa nhỏ trong nhà, cũng là miếng thịt trong tim của Thẩm Thất.
Thẩm Thất không thể nào không để ý tới suy nghĩ của bé.
Sau khi Thẩm Hà kêu xong thì đột nhiên lại hướng về phía màn hình yên lặng rơi lệ.
Thẩm Thất hoảng hốt, vội vàng lên tiếng hỏi: “Bé yêu, sao con lại khóc?”
“Mami, con xin lỗi! Tiểu Hà nổi giận không phải vì Tiểu Hà không biết phân rõ phải trái mà là do Tiểu Hà thật sự không thích daddy!” Thẩm Hà yên lặng rơi lệ với màn hình: “Tiểu Hà đau lòng, mami tốt như vậy nên xứng đáng gặp được người đàn ông tốt nhất thế giới.
Nhưng daddy của bọn con thì sao? Vào thời điểm mami cần được quan tâm, chăm sóc nhất thì daddy ở đâu? Khi mami trở dạ, daddy đang ở đâu? Khi chúng con cần daddy nhất, daddy lại đang ở nơi nào? Khi chúng con bị người ta bàn tán rằng chúng con là đứa trẻ không có daddy, daddy lại ở đâu vậy?”
Thẩm Hà vừa lau nước mắt vừa nói: “Tiểu Hà từng thấy mami phải tự mình mang thứ gì đó vô cùng nặng lên lầu một lần, khi đó con đã nghĩ là nếu như bọn con có daddy, có phải mẹ sẽ không cần phải khổ cực như vậy không? Nhìn mẹ vì sáng lập S.A mà mỗi ngày phải ngủ trễ dậy sớm, con cũng nghĩ nếu như bọn con có ba, có phải mami sẽ không cần phải vất vả kiếm tiền như thế không? Con biết mami kiếm tiền là vì con và anh trai nhưng Tiểu Hà cũng mong mami có thể hạnh phúc mà!”
“Tiểu Hà là con gái, người ta nói con gái là áo bông nhỏ tri kỷ của mami.
Con không yêu mami thì ai yêu mami đây? Mấy người bà ngoại đều đã lớn tuổi, sớm muộn gì cũng không thể tiếp tục chăm sóc mami nữa.
Tiểu Hà còn nhỏ, Tiểu Hà sẽ chịu trách nhiệm chăm sóc mami.
Tiểu Hà không muốn mami tiếp tục bị thương nữa đâu!” Thẩm Hà òa khóc nức nở: “Nhưng daddy của bọn con thì sao? Ngoại trừ làm mami tổn thương thì còn làm gì được nữa?”
“Con và anh trai là người thích tính toán sao? Chúng con thật sự muốn kiếm tiền như người lớn sao? Không phải! Chúng con cũng chỉ muốn giống mấy bạn nhỏ khác sống tùy thích theo ý mình thôi! Nhưng bọn con không thể mà!” Thẩm Hà lại thút tha thút thít nói: “Vì nhìn thấy mami quá cực khổ, con và anh trai mới đau lòng! Vì vậy chúng con mới lén tính toán, lén kiếm tiền, vì bọn con không muốn mami vì kiếm tiền mà không có thời gian theo đuổi hạnh phúc của mình.
Chúng con không cần quá nhiều tiền, chúng con chỉ cần mami vui vẻ thôi!”
Thẩm Duệ thấy Thẩm Hà rơi nước mắt thì đột ngột ôm lấy Thẩm Hà, vỗ nhẹ sau lưng bé: “Tiểu Hà ngoan, Tiểu Hà không khóc nha! Mami có hạnh phúc mà! Chắc chắn sẽ có! Có cô con gái ngoan ngoãn, nghe lời như Tiểu Hà thì mami nhất định sẽ hạnh phúc mà!”
Nghe được những lời giấu trong lòng Thẩm Hà, nước mắt Thẩm Thất thoáng cái cũng rớt xuống.
“Nhưng mà Tiểu Hà à, nếu như năm đó daddy của các con rời đi là vì nguyên nhân bất đắc dĩ thì sao? Con còn có thế tha thứ cho daddy không?” Thẩm Thất hỏi.
Thẩm Hà lắc đầu: “Không tha thứ!”
“Tại sao?” Thẩm Thất tiếp tục hỏi.
“Nếu một người đàn ông mà ngay cả vợ con mình cũng không bảo vệ được thì ông ấy không xứng là một người chồng, một người ba!” Thẩm Hà trả lời đầy kiên quyết: “Con có thể chịu đựng việc người ta nói con là đứa nhỏ không có ba nhưng con không thể chịu nổi khi mami bị người khác chỉ trỏ.
Thẩm Hà rất đau lòng cho mami!”
Thẩm Thất ngồi lau nước mắt trước máy tính xách tay, còn Thẩm Hà lại rơi nước mắt ở bên kia màn hình.
Hai mẹ con cùng nhau nức nở.
“Mami, Tiểu Hà biết mình rất bướng bỉnh, ương ngạnh nhưng xin mami cho Tiểu Hà tùy hứng một lần được không ạ?” Thẩm Hà không ngừng khóc: “Tiểu Hà muốn tìm cho mami người đàn ông tốt nhất thế giới, không bao giờ để mẹ bị… bắt nạt nữa!”
Thẩm Thất gật nhẹ: “Được, mẹ đáp ứng con.
Tiểu Hà không khóc nữa, ngoan nào!”
Thẩm Duệ nói với màn hình: “Mami, con dỗ Tiểu Hà ngủ trước, sau đó con cũng có chuyện muốn nói với mami!”
Thẩm Thất gật đầu, tắt video đi.
Cô ngẩng đầu lên thì thấy Hạ Nhật Ninh đang đứng ở một vị trí không xa, trên mặt là biểu tình phức tạp.
“Lời của con chắc anh cũng nghe thấy rồi phải không?” Thẩm Thất lau nước mắt hỏi.
“Thực xin lỗi! Anh không biết mấy năm qua em phải chịu đựng nhiều thứ như vậy!” Trên mặt Hạ Nhật Ninh hiện lên sự áy náy: “Tất cả đều là lỗi của anh.
Tiểu Hà nói đúng, một người đàn ông mà không thể bảo vệ nổi người phụ nữ của mình thì sao còn coi là đàn ông được?”
Thẩm Thất nhẹ nhàng lắc đầu: “Không, không phải đâu! Lúc ấy anh cũng không thể làm được gì mà, bị kẹt giữa tình thân thì không thể nào lựa chọn được.
Xin lỗi anh, Tiểu Hà còn quá nhỏ, bây giờ bé còn chưa hiểu được điều này.
Nhưng em, em không thể ích kỷ vì bản thân mà làm Tiểu Hà tổn thương được!”
“Tiểu Thất!” Hạ Nhật Ninh đột nhiên đi tới, nắm tay Thẩm Thất, vẻ chân thành hiện lên trên mặt: “Đừng vội vàng từ chối anh được không? Anh thừa nhận trước kia là anh làm sai, anh sẽ đền bù lại! Anh sẽ cố gắng làm một người ba, một người chồng tốt! Hãy cho anh thời gian được không? Anh sẽ chứng minh cho con thấy anh sẽ là một người ba đạt tiêu chuẩn, một người chồng đạt yêu cầu.
Anh cũng sẽ chứng minh cho Thẩm gia thấy, anh là một chàng rể có thể dựa vào, được không?”
Hai mắt Thẩm Thất đẫm lệ nhìn Hạ Nhật Ninh: “Em không biết! Em chỉ biết là khi nhìn thấy Tiểu Hà rơi nước mắt, trong lòng em rất đau!”
“Anh cũng rất đau lòng! Nghe thấy con gái không thừa nhận mình, cảm giác thật sự rất tệ!” Hạ Nhật Ninh nhịn không được mà đấm mình một cái: “Anh chỉ hận không thể móc luôn cả trái tim ra cho con xem! Anh biết muốn con tiếp nhận mình là một quá trình lâu dài nhưng anh chắc chắn sẽ cố gắng! Em tin anh được không?”
Thẩm Thất rưng rưng nước mắt gật đầu.
“Không chỉ như thế, anh còn sẽ khiến nhà họ Thẩm chấp nhận anh lần nữa!” Hạ Nhật Ninh kiên trì nói: “Anh biết chuyện bốn năm trước đã khiến trong lòng người nhà họ Thẩm không vui.
Qua nhiều năm như vậy, ngoại trừ Thẩm Lục, không ai chủ động liên lạc với anh nữa cả.
Anh hiểu đây là do bà ngoại và mẹ tức giận, anh sẽ dùng hành động để chứng mình tất cả!”
Thẩm Thất chỉ gật đầu mà không nói gì.
Hạ Nhật Ninh thở dài một