Ngày thứ 3 sau khi Thẩm Duệ, Thẩm Hà tới thành phố H, cuối cùng cũng tới trường mầm non mới báo danh!
Ngày này, hai đứa trẻ đều mặc lên người bộ đồng phục xinh đẹp, ngồi trên xe Thẩm Thất vui vẻ đến trường.
Vừa tới cổng trường, Thẩm Duệ, Thẩm Hà đều phải thốt lên kinh ngạc.
Trường đẹp quá!
Lần đầu tiên bọn họ thấy được ngôi trường đẹp như thế này, hệt như thành quách nước Anh!
Các trường mầm non khác đều xây như trong phim hoạt hình, lòe loẹt, nhiều màu sắc.
Ngôi trường này lại giống như thành quách hoàng gia, vừa cao quý vừa có khí chất.
Nhưng cũng không giống với các thành quách bình thường khác chỉ trang nghiêm mà không sống động.
Trường mầm non ở đây chọn màu sắc khá nhã nhặn, tạo nên một vương quốc Anh trong mơ.
Thẩm Thất lái xe tới cổng trường, check thẻ xong mới có thể vào trong.
Thẩm Thất lái xe qua đó.
Thẩm Duệ và Thẩm Hà bò lên cửa sổ, ngây ngốc nhìn những vương quốc cổ tích hai bên đường!
Trời đất, trường mầm non cũng có thể làm được đến mức này sao?
Nơi đây hệt như thế giới trong truyện cổ tích!
Thẩm Thất nói: “Hai con đến đây học thì phải ngoan đó! Những đứa trẻ học ở đây trừ nhà giàu ra còn có quý tộc thực thụ.”
Thẩm Duệ gật đầu: “Mami yên tâm, chúng con không gây chuyện đâu.”
Thẩm Hà chu môi: “Mami yên tâm, chúng con chẳng thèm gây chuyện! Lúc ở Đông Bắc không thì đến đây cũng sẽ không!”
Thẩm Thất cười: “Đúng đúng, mami nói sai rồi! Tiểu Hà ngoan như vậy, sao có thể gây chuyện chứ? Nhưng các con cũng phải thiết lập quan hệ tốt với các bạn ở đây đó.”
Thẩm Hà vui vẻ: “Tiểu Hà sẽ không để mami lo lắng!”
Thẩm Thất cười, lái xe tới phòng giáo vụ.
Vừa xuống xe, trưởng phòng giáo vụ và hiệu trưởng đều đứng đó nhiệt tình tiếp đón.
Bọn họ đã nhận được thông báo từ sớm.
Hai vị tới hôm nay là người thừa kế sau này của tậ đoàn Hạ Thị, nhưng thân phận của họ rất bí mật, cần phải giữ kín, trừ hai người có mặt ở đây ra, không được tiết lộ với bất cứ kẻ nào!
Vậy nên, trưởng phòng giáo vụ và hiệu trưởng đợi ở đây trong tâm trạng nơm nớp lo sợ, vừa khách sáo, vừa cung kính.
Thẩm Thất dắt con xuống xe, đối phương cung kính chào hỏi: “Phu nhân, tiểu thư, thiếu gia.”
Thẩm Thất xua tay: “Đừng gọi như vậy! Đám trẻ tới đây học, chính là học sinh, phải theo quy tắc ở đây.”
Thẩm Thất nói xong, dắt hai đứa trẻ nói: “Chào mọi người đi con.”
Thẩm Duệ và Thẩm Hà ngoan ngoãn: “Chào hiệu trưởng, chào trưởng phòng ạ!”
Hiệu trưởng và trưởng phòng vội gật đầu: “Tốt tốt.
Phu nhân, mời đi bên này làm thủ tục nhập học.
Hai đứa bé năm nay mới hơn 3 tuổi, nên có thể học ở lớp nhỏ.
Phu nhân yên tâm, chỗ chúng tôi là nơi đào tạo nhân tài, những gì dạy cho các bé đều là những thứ tốt nhất.”
“Tôi tin tưởng khả năng dạy học của trường mình, tôi hiểu rồi, mời.” Thẩm Thất gật đầu nói: “Tôi giao bọn trẻ cho các ông!”
“Nên làm mà.” Hiệu trưởng nhiệt tình đáp lời.
Thẩm Thất thuận lợi làm xong thủ tục nhập học cho hai đứa trẻ, vốn định xem năng lực thích nghi của hai con nhưng công ty gọi điện tới, Thẩm Thất phải rời đi ngay lập tức.
Thẩm Duệ và Thẩm Hà rất thông minh, biết Thẩm Thất không yên tâm về bọn họ, lập tức chạy qua nhập hội với đám bạn mới.
Nhìn Thẩm Duệ và Thẩm Hà Hà nhập với mọi người, Thẩm Thất mới yên tâm rời đi.
Lúc Thẩm Thất chưa đi, thế giới còn Hà bình, yên ổn.
Nhưng Thẩm Thất vừa đi…
Rõ ràng hôm nay Thẩm Duệ vừa mới chuyển tới đây nhưng trước mặt cậu chất đầy quà tặng của các bạn nhỏ trong trường.
Đúng, tất cả đều do con gái tặng!
Bởi vì mấy cô bé cảm thấy Thẩm Duệ hệt như hoàng tử bước ra từ cổ tích.
Nho nhã lễ độ, khiêm tốn hào phóng, vừa thông minh vừa có bản lãnh, vẽ tranh cũng đẹp! Hơn nữa, cậu ấy còn rất đẹp trai!
Lại nhìn Thẩm Hà, trước mắt Thẩm Hà cũng có một đống đồ ăn.
Còn vì sao lại là đồ ăn ư, đó là vì Thẩm Hà vô tình nói ra một câu: “Mình thấy con mèo đáng thương ở cổng phụ trường mầm non đói tới mức sắp đi không nổi rồi, mình muốn kiếm chút đồ ăn để đút cho nó.
Vậy nên đám con trai trong trường người nào người nấy đến nhà ăn trộm đồ về cho cô bé!
Đây chính là lợi ích của việc xinh đẹp hơn người!
Hai đứa bé này ngay ngày đầu tiên chuyển tới đây đã đè ép đám trẻ khác chỉ bằng một câu nói!
Ánh sáng trên người họ quá chói mắt, cuối cùng cũng khiến vài đứa nhỏ không thoải mái.
Vậy nên, một đứa trẻ hung hăng chạy tới trước mặt Thẩm Duệ muốn quyết đấu với cậu.
Thẩm Duệ hời hợt hỏi cậu ta, cậu muốn đấu thế nào? Thi văn hay thi võ?
Bạn nhỏ hung hăng hỏi lại Thẩm Duệ, thế nào là thi văn, thế nào là thi võ?
Thẩm Duệ trả lời: thi văn là so tài năng, thi võ là so ai đánh nhau giỏi!
Bạn nhỏ hung hăng lập tức trả lời: đương nhiên là đấu võ rồi!
Vậy là bạn nhỏ hung hăng còn chưa tới gần Thẩm Duệ đã bị Thẩm Duệ cho một cú nhẹ nhàng qua vai, ấn xuống đất!
“Có phục không?” Thẩm Duệ vẫn ấn chặt cậu bạn hung hăng.
“Không phục!” Bạn nhỏ đó cắn răng nghiến lợi trả lời.
“Đánh tiếp!” Thẩm Duệ lập tức buông lỏng tay, tha cho cậu bạn hung hăng kia.
Cậu bạn kia một lần nữa xông về phía Thẩm Duệ.
Thẩm Duệ nghiêng người, hoàn hảo tránh được, nhân lúc bạn nhỏ kia còn đang xoa bóp cơ thể, cậu cho một cước gạt chân vô cùng đẹp mắt.
Bịch, cậu bạn hung hăng bị gạt ngã xuống, miệng đầy bùn đất!
“Có phục không?” Thẩm Duệ từ trên cao nhìn xuống, hỏi.
“Không phục!” Cậu bạn hung hăng sắp khóc đến nơi.
Cậu sắp 5 tuổi rồi, vậy mà bị đứa bé 3 tuổi đánh bại hai lần! Nếu cậu nhận thua, làm sao bảo vệ được ngôi vị bá chủ trường mầm non?
Không được, cậu thề chết cũng phải bảo vệ ngôi vị này!
“Tiếp tục!” Thẩm Duệ nhảy về chỗ cũ, khí phách hất tóc.
“Wow, đẹp trai quá!” Mắt đám con gái trong trường toàn