Dòng chữ hán này viết rất là ngay ngắn, như tiêu chuẩn của mẫu chữ in vậy.
Nhìn từ nét chữ, có đôi chút lạ lẫm, nhiều nét bút đều không đặc biệt viết đúng chỗ.
Có thể nhận thấy đó là một người không thường xuyên viết chữ hán.
Nét chữ trên tấm thiệp này, trái lại có chút quen thuộc, hình như đã gặp qua ở đâu
Thẩm Hà để tấm thiệp trên tay xuống, và mở cái hộp ra, lại là một bộ trang phục công chúa vô cùng xinh đẹp.
Người này là ai?
Tại sao lại đặc biệt thích tặng quần áo cho mình vậy?
Thẩm Hà cầm bộ đồ lên trong nháy mắt đã đi vào phòng quần áo và thay bộ đồ đó lên, chiếc váy nhỏ được mặc trên người cô ấy, vô cùng vừa vặn, giống như được đặt may vậy.
Thẩm Hà không chịu nổi liền gọi người giúp việc trong nhà chụp cho mình vài tấm ảnh, và đăng lên Weibo.
Tiểu công chúa vừa đăng lên Weibo, cả thế giới đều nhấn like!
Vẫn chưa được năm phút, thì Weibo của tiểu công chúa đã trở thành cơn sốt của sự tìm kiếm, số người like và chia sẻ đã vượt qua con số 100k+.
Tại một quốc gia xa xôi nào đó, hoàng tử Joel cuối cùng cũng tìm được Weibo của Thẩm Hà.
Đôi mắt xanh biếc trong suốt hiện lên với vẻ mãn nguyện, khoé môi vểnh lên, trầm giọng nói: “Cậu thích thì tốt rồi.
Sau này, mỗi năm đến ngày sinh nhật của cậu và những ngày lễ quan trọng khác, mình cũng sẽ tặng quà cho cậu.”
Trong lúc này, một người lặng lẽ đứng bên cạnh nói: “Thưa hoàng tử, người nên tiếp tục tập luyện rồi.”
Hoàng tử Joel quyến luyến buông chiếc điện thoại xuống, hướng về đối phương và gật đầu nói: “Ta biết rồi.
Ta sẽ không để cho mẹ phải thất vọng đâu.”
Hoàng tử Joel quay lưng rời khỏi, thân hình thẳng tấp, càng hiện ta vẻ cao quý và tao nhã.
Thẩm Hà, hãy đợi mình.
Đợi mình đi tìm cậu.
Nhưng Thẩm Hà không hề biết được quà này do ai tặng.
Mà, dù sao thì thật sự cũng đã có quá nhiều người tặng quà cho mình rồi!
Thẩm gia nhiều người như vậy, ai cũng có quà.
Hạ gia nhiều người như vậy, ai cũng đã chuẩn bị quà rồi.
Gia đình Lưu Nghĩa và Văn Nhất Phi đương nhiên cũng sẽ có chuẩn bị.
Cho dù là Phàm Thành Phạm Ly đang ở nước ngoài cũng cố tình gửi quà về.
Vì vậy, trước sinh nhật ba ngày của Thẩm Duệ Thẩm Hà, đã có rất nhiều món quà không ngừng chuyển đến trang viên Cảnh Hoa và biệt thự họ Hạ.
Thẩm Duệ vẫn còn đỡ hơn, món quà mà cậu ấy nhận được đa số đều là những thứ không chiếm chỗ, như là cổ phiếu, bất động sản hay gì đó, Thẩm Hà thì lại khác xa!
Quà của Thẩm Hà, đều là những món cực kì xa hoa, cực kì tinh mỹ!
Như quần áo, trang sức, mỹ phẩm, giày dép, túi xách, và các loại phụ kiện khác, ngoài ra còn có rất nhiều thứ quái lạ hiếm thấy nữa.
Chỉ riêng những món quà sinh nhật của năm nay, một mình Thẩm Hà thôi cũng đã chứa đầy cả phòng!
Thẩm Thất nhìn thấy những món quà này cũng đã cảm thấy buồn phiền.
Quần áo, trang sức của Thẩm Hà cũng đã có nhiều rồi.
Trang viên Cảnh Hoa cũng đã đưa ra một căn phòng riêng lẻ, đặc biệt cho cô ấy để những thứ đồ này.
Bây giờ lại chuyển thêm nhiều món quà như vậy, cả trang viên Cảnh Hoa cũng sắp không đủ chỗ chứa rồi, chỉ còn có thể chuyển qua bên biệt thự nhà họ Hạ, dù gì bên đó cũng có nhiều phòng, mà Hạ lão phu nhân lại cực kì cưng chiều Thẩm Hà, chỉ cần một cái vẫy tay thôi, thì cả một sân vườn nhỏ liền được sửa lại thành phòng để đồ của Thẩm Hà, chuyên để trang phục bốn mùa của Thẩm Hà.
Toàn bộ trang phục cũng sẽ được đăng kí tạo thành một danh mục, đồng thời sẽ được chuyển đến bên nguồn khách hàng của trang viên Cảnh Hoa theo đúng thời gian yêu cầu.
Mỗi ngày, khi Thẩm Hà nằm trên giường, là có thể sử dụng ứng dụng app để lựa chọn bộ trang phục mà mình muốn mặc hôm nay.
Sau khi Thẩm Hà lựa chọn xong, đặc biệt sẽ có người giúp việc đem đến những bộ quần áo, giày dép, túi xách mà Thẩm Hà đã chỉ định.
Sự phô trương này, thật sự là một đẳng cấp của công chúa!
Người ngoài phê bình chỉ trích sao?
Ha ha.
Bản thân Hạ gia người ta cũng không nói gì, những người ngoài xì xì xầm xầm cái gì? Thu mua nó đi!
Đúng vậy, gia đình chúng tôi cưng chiều con gái như vậy đó, không thích ứng thì cũng ráng mà nín lại đi!
Trước ngày sinh nhật, thì đã phô trương như vậy rồi,còn ngay ngày mừng sinh nhật, thì thật là không thể tưởng tượng nổi.
Những dòng họ có liên quan đến một chút, cũng tới tấp phái người đến tặng những món quà đủ loại.
Thẩm Duệ và Thẩm Hà quả thật là nhận quà nhận đến mỏi cả tay.
Đến sau này, hai đứa trẻ này đã cảm thấy chán rồi, cũng không còn muốn mở quà nữa, nên đã trực tiếp giao cho quản gia và người giúp việc xử lý.
Mùng 9 tháng 9, vào lúc sáng sớm.
Thẩm Thất và Hạ Nhật Ninh đã dẫn theo Thẩm