Diêu Vũ cũng không phát hiện, lúc y nói xong những lời này, cái bóng ở sau lưng lại khẽ lắc lắc một chút. Chứng tỏ cho người nào đó giống như đang có chút không vui.
Cùng lúc đó, quỷ con hát cũng đã bị y làm trở tay không kịp, con ngươi có điểm lưng chừng. Chỉ là rất nhanh, hắn liền đã đột ngột bật cười, tiếng cười như chuông ngân nhưng lại quỷ dị không nói thành lời.
"Ha ha, nói rất hay. Mặc dù cảm thấy rất nhiều sự giả dối ở bên trong, nhưng không sao, ngươi thành công làm ta cảm thấy vui rồi."
Lúc này, Diêu Vũ rất có xúc động muốn tìm một cái lỗ chui xuống, vừa thẹn lại vừa giận. Lập tức buông tay hắn ra, bắt đầu phỉ nhổ ở trong lòng.
Hắn có thể không vui được sao? Tất cả từ ngữ hoa mỹ mà y có thể nghĩ ra được, đều đã dùng lên người hắn hết rồi. Loại đãi ngộ này, ngay cả mỹ nữ đều chưa từng có đâu.
Cười đã rồi, ánh mắt quỷ con hát liền tối xuống, lời nói ra không hiểu thấu lại có điểm ái muội :"Miệng lưỡi của ngươi, đúng là thật ngọt..."
Cho nên đâu? Hắn muốn cắt lưỡi y ra ăn thử à?!!
Chỉ là, ngay khi Diêu Vũ chuẩn bị phản bác, thì trên cổ lại đột ngột nhói đau một cái. Làm y không thể không sờ lên, đau đớn kinh hô.
"Thế nào?" Chân mày nhíu chặt, quỷ con hát liền nghi ngờ hỏi. Ngay sau đó, ánh mắt hắn lại rơi vào trên quỷ nhãn đỏ tươi đang lăn lộn trên bàn tay y :"Ngươi trúng nguyền rủa rồi?"
"Đúng vậy..." Thời khắc này, Diêu Vũ có thể cảm nhận rõ ràng được, trên cổ của mình đã nhiều ra một con mắt. Điều này làm y không khỏi cảm thấy lạnh sống lưng.
"Đưa tay đây cho ta."
Hả?
Ngay khi Diêu Vũ vẫn còn ngốc lăng, nam nhân đối diện liền đã dùng bàn tay trắng bệch của mình bắt lấy tay trái y, kéo về phía mình.
Tiếp theo đó, hắn lại làm ra một hành động nằm ngoài sức tưởng tượng của y, đó chính là - cúi đầu liếm!
Đúng vậy, hắn cư nhiên lại đem mu bàn tay của y kéo đến bên miệng. Phảng phất không hề e ngại, trực tiếp dùng miệng ngậm lấy quỷ nhãn. Đầu lưỡi còn đảo qua, ở bên trên liếm nhẹ một vòng.
"!!!!!!!!!!"
Hai chữ kinh hách đã không đủ để diễn tả tâm trạng lúc này của Diêu Vũ bây giờ. Mu bàn tay truyền tới cảm quan lạnh lẽo, ngưa ngứa, làm y vừa ác hàn, lại vừa sợ hãi.
Đù móa!
Con mắt bên trên không thấy nữa? Đừng nói là bị đối phương nuốt rồi nha!
"Trên cổ vẫn còn một con à? Còn ở đâu khác nữa không?"
Nghe thấy nghi vấn của quỷ con hát, Diêu Vũ ngay lập tức liền hoàn hồn, vội vã trả lời :"Không, chỉ còn một con ở trên cổ."
Đừng nói là cái tên này muốn dùng cách đó giúp y giải quyết luôn nha!!!
Lúc này, Diêu Vũ lại không khỏi cảm thấy may mắn, bởi vì nơi mà quỷ nhãn mọc ra, cũng không phải là ở mông. Nếu không...hắn chẳng phải là sẽ đi liếm...nơi đó?
Bị suy nghĩ của bản thân dọa sợ, mặt Diêu Vũ liền không khống chế được mà đỏ