Thế nhưng, mặc kệ nó vùng vẫy thế nào, thì vẫn như cũ bị xích sắt siết lấy.
Rốt cuộc, sau một tiếng rít gào, khi ánh mắt của Diêu Vũ bị một bàn tay che lại, dây xích liền đã dồn lực thắt chặt, trực tiếp đem quả cầu tóc này chèn ép đến nổ tung, trong nháy mắt hóa thành vô số hắc khí, bị dây xích hấp thụ.
Làm xong hết thảy, bàn tay đang che đậy tầm mắt của Diêu Vũ mới buông ra. Gần như cùng lúc, y liền nhìn về phía vừa nãy, nhưng rất rõ ràng, cái gì cũng đã không có, thứ kia đã bị đối phương xử lý xong.
Đường đường hồng y lệ quỷ, cư nhiên lại bị miểu sát trong nháy mắt như vậy...
Quả nhiên, ma quỷ dù chỉ chênh lệch nhau một cấp bậc, nhưng khác biệt lại chẳng khác gì như trời với đất.
Lệ quỷ cấp cao, có thể dễ dàng ngược sát lệ quỷ cấp thấp. Ngược lại cũng vậy, lệ quỷ có cấp bậc thấp hơn, theo bản năng sẽ đối lệ quỷ cấp cao nảy sinh cảm giác e sợ, phục tùng.
Đột nhiên nghĩ tới việc này, khiến Diêu Vũ không thể không nhớ lại hình ảnh quỷ tân lang mang theo y đào vong khi nãy.
Có lẽ, thứ khiến quỷ tân lang không thể không nhanh chóng thoát đi, cũng không phải là quỷ con hát, mà là một thứ gì đó đáng sợ hơn.
Thậm chí, cũng không loại trừ khả năng là hung thần.
Hơn nữa, còn không phải loại hung thần chỉ hành động theo bản năng cơ bản như quỷ gõ cửa, mà lại là một hung thần không mấy thân thiện.
Tựa như nhận ra Diêu Vũ thất thần, ánh mắt tử khí âm u chuyển di đến trên người y, quỷ tân lang liền đột ngột cong ngón tay, gõ lên trán của y một cái.
Không kịp phòng bị, Diêu Vũ liền đau đến tại chỗ nhảy dựng, từ trong lòng quỷ tân lang rơi xuống. Vội vàng xoa lấy vùng trán vừa bị gõ, đau đến hít hà.
"Ui..." Vừa bưng trán, Diêu Vũ còn vừa phẫn uất nhìn về phía hung thủ.
Không biết có phải vết ngăn trong thâm tâm đã nứt ra hay không, thời khắc này, khi đối diện với quỷ tân lang, mặc dù vẫn còn ái ngại, nhưng Diêu Vũ cũng đã không còn gò bó như trước nữa, biểu tình cũng sinh động hơn rất nhiều.
Lúc này, hơi nghiêng đầu, quỷ tân lang tựa như đang nhìn kĩ từng biểu lộ trên mặt Diêu Vũ. Sau đó, từng sợi dây xích liền bắt đầu thu về, bay lượn ở quanh người hắn.
Từ trong dây xích, một đám lớn hắc khí liền chậm rãi ngưng tụ ra. Rõ ràng liền chính là âm nguyên của thủy quỷ vừa bị thu lại khi nãy.
Quỷ tân lang đưa tay, từng sợi hắc khí liền bắt đầu tụ họp lại, hóa thành một quả cầu lượn lờ ở trong lòng bàn tay hắn. Sau đó, hắn lại đột ngột khiêu mi, thật sâu quan sát Diêu Vũ, tựa như đang tự hỏi cái gì.
Sau đó, dưới ánh mắt kinh ngạc của Diêu Vũ, đoàn hắc khí này lại chậm rãi ngưng tụ, dần dần biến hóa thành hình dạng của một thứ gì đó.
Thế nhưng, không để Diêu Vũ kịp nhìn rõ, hắc khí liền đã đột ngột tan biến. Ngay sau đó, bên tai y cũng vang lên tiếng máy