Trương Tinh Húc thấy vậy thì rón rén lại hỏi.
"Anh Nam à, anh còn nhớ em không? Em là cái đứa hồi xưa hay chạy theo anh tập bắn súng nè?" Nhưng trả lời cậu chỉ là một sự im lặng.
Trương Tinh Húc cười gượng, cậu lấy tay khều khều Dương Nhất Nam nhưng mãi một lúc sau anh mới quay sang ấp a ấp úng.
"Hả, à... ừ..." Dương Nhất Thiên nói rồi tiếp tục nhìn về phía Trương Tuyết Y, ngay sau đó những lời Trương Tinh Húc nói đều không lọt vào tai nữa...
***
Trương Tuyết Y chỉ ngồi thêm khoảng nửa tiếng nữa rồi lấy cớ để đi về. Ngồi ở đây không cũng chán quá.
Thực ra thì buổi gặp mặt hôm nay là do Dương Lập Thành và Lương Hi Hoa ra chủ ý, mục đích chắc là để hai nhà hàn gắn mối quan hệ với nhau. Nhưng không hiểu sao cô lại cảm thấy nó lại chẳng có ích gì cả. Nhưng mà vẫn phải tới thôi, từ chối thì quá khó coi rồi.
Trương Tuyết Y đứng dậy chào mọi người một tiếng rồi đi ra về. Ngày mai cô phải đi làm nữa. Ba mẹ cô cũng phất tay tỏ ý đi đi, tí họ và Trương Tinh Húc sẽ đưa Cherry và Dưa Hấu về Trương Gia sau.
Cô mở cửa đi ra ngoài, Dương Nhất Thiên cũng đi theo để lái xe. Trời khuya rồi mà bắt taxi thì hơi nguy hiểm.
"Em đứng đây để anh ra lấy xe nhé!" Dương Nhất Thiên nói.
"Ừ." Trương Tuyết Y gật đầu, chờ khi bóng dáng anh đi hẳn thì cô mới đi lại một cái xích đu gần đó rồi ngồi xuống.
Nhưng ngay lúc này lại có một bóng người lao ra, giọng nói gấp gáp vang lên.
"Nè... Cô... cô thật sự là Tuyết Y à?"
Trương Tuyết Y giật mình, cô quay người lại, đập vào mắt là khuôn mặt của Dương Nhất Nam.
Cô khẽ gật đầu. Nhưng Dương Nhất Nam lại nói tiếp.
"Cô và anh tôi đã kết thúc rồi đúng chứ, vậy có thể cho tôi một cơ hội được không?"
"..." Trương Tuyết Y im lặng, phải mất vài giây sau mới tiêu hóa được câu mà anh vừa nói.
Cô nói một cách miễn cưỡng.
"Nhất Nam à, không thể đâu, mà nếu như biết trước anh là Dương Nhất Nam thì lúc đó tôi đã không tiếp cận anh rồi. Thật sự đấy, chúng ta không hợp đâu, vả lại tôi cũng chưa muốn bước tiếp."
Dương Nhất Nam cười gượng.
"Được rồi, tôi sẽ chờ, hi vọng lúc ấy cô đừng đá tôi đi là được. Mà công nhận Trái Đất đúng là tròn thật, không ngờ cô và tôi lại là người quen trước đó."
"Ừ, tôi cũng không ngờ được, lúc thấy anh tôi cũng bất ngờ lắm đấy, thôi anh vào đi, tôi sắp về rồi." Trương Tuyết Y xua tay.
"Ừ." Dương Nhất Nam gật đầu, anh quay người đi, nhưng mới bước được vài bước liền quay lại nói.
"Tuyết Y, tôi có thể ôm cô một cái được không?"
Trương Tuyết Y im lặng,