" chẳng lẽ giấc mơ của mình đã trở thành hiện thực, Thác Mạch Mạch dấn thân vào tà đạo rồi sao? "
- Đó chỉ mới là suy đoán của Diêm La đại Nhân thôi, còn về sự thật thì chưa tìm ra chích xác tên thủ phạm.! Dạ Nguyệt nghiêm nghị
- Cho dù thủ phạm là ai thì nhất định phải mau tìm ra, nếu không e là có đại họa.! Nhất Phàm mặt căng thẳng nói. lúc này vì tò mò nên tôi ghé sát tai Nhất Phàm hỏi nhỏ.
- Tại sao gọi là đại họa?
Nhất Phàm không do dự trả lời ngay.
- Quỷ hồn bị bắt đi như vậy thì chắc chắn có kẻ đang muốn dùng đến chúng, không tu luyện thành ma đạo thì cũng đem chúng ra thao túng làm chuyện xấu xa, bây giờ chúng ra không mau ngăn chặn để đến khi gạo đã thành cơm thì khó bề giải quyết.
- Thì ra là vậy! thế chàng cho là Thác Mạch Mạch làm sao? tôi tròn mắt hỏi
- Cũng chưa chắc, nhưng gia gia nghi ngờ là vậy.! Nhất Phàm nhìn lên Diêm La đại nhân.
- Thưa gia gia, người có chủ ý gì không? Nhất Phàm hỏi.
- Giờ thì chưa, ta quá đau đầu với những văn án cần phê, thôi thì ta tin tưởng giao lại cho con và Nhan phán quan giải quyết vậy.! Diêm La đại nhân nói mà mắt không hề rời tờ văn án.
- Con và Nhan phán quan sao thưa gia gia? Lúc này Diêm La đại nhân không thèm để ý đến câu hỏi của Nhất Phàm.
- Ngài không thích sao ? nếu không muốn thì tôi không ép, ngài tự đi mà làm 1 mình đi.! Bây giờ 2 người họ đang trừng mắt nhìn nhau như muốn nảy lửa.
Tôi không muốn chọc giận Diêm La đại nhân , nên đã lấy tay nhéo nhẹ Nhất Phàm 1 cái.
- Úi da...
- Chàng có thôi đi không, việc căng thẳng như vậy mà 2 người còn ở đó mà đấu khẩu, tốt nhất 2 người nên hợp sức cùng nhau thì hơn. Tôi chỉ giám nói nho nhỏ cho 1 Mình Nhất Phàm nghe mà thôi. Nhưng thật không ngờ, Dạ Nguyệt cũng đã nghe thấy.
- Thấy người ta biết điều ghê chưa, ngài nên xem lại ngài đi .!
Dạ Nguyệt dùng lời lẽ chọc tức Nhất Phàm.
" Chán lắm luôn, khuyên người này xong, thì ngươi kia lại gây hứng, tôi chịu thua rồi.! "
- Đa tạ ngài quá khen à ! Nhất Phàm nói.
- Cứ vậy mà làm , có chuyện gì bất trắc thì báo lại ta! đó là những lời cuối cùng của Diêm La đại nhân.
- Dạ tuân lệnh gia gia, còn về yêu đế Thác Mạc Thanh thì sao đây gia gia? Diêm La đại nhân giơ tay ra hiệu cho Nhan phán quan.
- Về chuyện yêu đế, đại nhân muốn chúng ta tìm hiểu, để xem thủ phạm lần này có phải là Thác Mạch Mạch hay không, nếu đúng là cô ta thì quá dễ, thân là yêu đế mà để ái nữ đi theo tà đạo, lão ta chắc chắn sẽ sợ tiếng xấu đồn xa mà ra quân tương trợ.
Dạ Nguyệt nói .
- Vậy nếu không phải cô ta thì sao? Nhất Phàm nheo mầy hỏi
- Thì ta không biết...tự ngài lo liệu! Dạ Nguyệt quay lưng lùi về phía sau
- Quá đáng ! Nhất Phàm nói
Sau khi bẩm báo xong mọi việc chúng tôi lập tức cao lui.
(........)
- Chàng định sẽ bắt đầu tư đâu vậy ?
tôi cùng Nhất Phàm đã về tư phủ và đang dùng bữa.
sau khi nghe tôi hỏi Nhất Phàm đặt đũa xuông và trầm ngâm.
- Ta cũng chưa biết nữa, có lẽ bây gờ chỉ có thể âm thầm theo dõi và bảo vệ đám quỷ hồn thôi, đợi khi yêu nữ kia ra tay thì chúng ta mới hành động.
Nhất Phàm nghiêm giọng.
- Vậy sao chàng không đi tìm ? tôi hỏi
- Không được, nếu cứ không có chút manh mối nào mà đã lang mang đi tìm như vậy sẽ tạo sự sơ suất , khiến cho yêu nữ đó dễ dàng