Tô Yên là người từng trải, thèm ngủ lại cộng thêm hay nôn khan, đây chẳng phải triệu chứng của phụ nữ mang thai sao?
Nhưng Lâu Doanh làm gì có bạn trai, cô ấy có thai với ai chứ!
Kể từ ngày Lâu Doanh bổ nhào vào Vạn Nhất đến nay cũng qua được mấy tháng rồi, xét về ngày tháng thì thấy không khớp lắm.
Bình thường Lâu Doanh không có động tĩnh gì với Vạn Nhất, Tô Yên cũng không nghĩ là anh ta.
"Chắc do em cảm lạnh đó, dạo này thời tiết thất thường, phải chú ý sức khỏe, đợi xong việc chị sẽ tới tìm em.
"
"Yên tâm, không sao đâu, em khỏe như trâu ấy mà, có bao giờ bị bệnh đâu.
" Lâu Doanh nhìn lên trần nhà, vô cùng oán hận mà nói: "Chắc là do em mắc bệnh tương tư, Phi Minh đi lâu như vậy rồi còn chưa quay lại, giờ em còn chẳng buồn cơm nước.
"
Tô Yên mỉm cười, trêu chọc: "Chị thì thấy, đợi Phi Minh quay về rồi hai đứa ra nước ngoài đăng ký kết hôn đi là vừa.
"
Hai con mắt của Lâu Doanh bỗng sáng lên, lộ ra nét cười đểu: "Cái này cũng được đó, nam nữ bình đẳng yêu đương, đời người tràn ngập vui vẻ.
"
"Được rồi, không tám chuyện với em nữa, chị đi làm việc đây, em ngồi mà luyện chữ tiêu khiển.
"
Nói xong, Tô Yên bèn tắt cuộc gọi video, chuẩn bị đi kiểm hàng, lúc này Vạn Nhất cũng tới.
Tô Yên trêu: "Ồ, khách quý tới, sao tự nhiên lại nhớ đến cửa hàng của tôi vậy?"
Cô mở cửa hàng lâu như vậy rồi, đây mới là lần đầu Vạn Nhất ghé qua.
"Chị dâu, đừng nói vậy chứ.
" Vạn Nhất đưa mắt nhìn qua thiết kế trong cửa hàng, còn có trang sức bên trong quầy: "Chị dâu, cửa hàng này của chị cũng to đó chứ, nhưng chị chuyên về làm phiên dịch mà sao giờ lại nhảy ra kinh doanh rồi?"
"Nhà họ Vạn làm về mảng phim ảnh, không phải anh cũng lăn vào con đường làm xã hội đen đấy còn gì?" Tô Yên nói: "Có gì cứ nói thẳng, không cần phải vòng vo với tôi.
"
Tô Yên không tin Vạn Nhất tới đây chỉ để thăm thú.
Vạn Nhất đứng dựa vào quầy trang sức, muốn mở miệng nói gì đó rồi lại thôi: "Chị dâu, tối nay tôi có tổ chức tiệc xem mắt nhiều người, chị có muốn tới xem giúp không? Náo nhiệt lắm đó.
"
"Tiệc xem mắt nhiều người?" Tô Yên hơi híp mắt lại: "Trong đó chắc chắn có bẫy.
"
Chị dâu, nghe chị nói thế tôi lại nảy ra ý đồ xấu xa, thường nghe người ta nói chị dâu cả như mẹ, chị cũng được coi như là một nửa mẹ rồi, tới giúp tôi tham khảo một chút cũng là điều bình thường mà?"
"Không đi!" Tô Yên cứ thế từ chối thẳng: "Tối nay tôi phải đi tìm Lâu Doanh, sức khỏe cô ấy không được tốt, tôi phải tới thăm, anh muốn đi xem mắt thì cứ việc tự mình đi.
"
Hai người Lâu Doanh và Vạn Nhất này, Tô Yên cũng không hiểu rõ lắm.
Hoàng đế không vội, mà người vội muốn chết luôn là thái giám?
Tô Yên cũng không hỏi, không can dự vào, cô đứng một bên quan sát, cứ lặng lẽ phát triển là được rồi.
Vạn Nhất hừ lạnh: "Cô ta khỏe như trâu ấy, làm sao xảy ra chuyện gì được, lúc trước còn ngâm mình trong nước lâu như vậy cũng không bị làm sao cơ mà.
"
Tô Yên nghe vậy thì cười cười, nhìn Vạn Nhất bằng ánh mắt thâm sâu: "Còn nói nữa, hai người đúng là sắc sảo, nói năng cũng giống nhau.
"
Vạn Nhất tiện hỏi một câu: "Cô ta không khỏe chỗ nào vậy?"
Tô Yên cúi đầu lau trang sức, nói: "Buồn nôn, nôn khan, thèm ngủ!"
Buồn nôn?
Nôn khan?
Thèm ngủ?
Mỗi một từ Tô Yên nói ra, vẻ mặt Vạn Nhất lại như ngộ ra thêm một chút.
"Chị dâu, Lâu Doanh đang ở đâu?" Giọng điệu anh ta có hơi gấp gáp.
"Ở nhà đóng cửa tu luyện rồi.
"
Tô Yên vừa dứt lời, ngẩng lên đã không còn thấy bóng dáng Vạn Nhất đâu nữa.
Chạy nhanh vậy, chẳng lẽ thật sự xảy ra chuyện gì rồi?
"Tô Yên, lại chốt được hai đơn hàng rồi, chiều nay hai người họ sẽ tới lấy hàng đó.
" An Hinh đi tới, uống một hớp nước, cực kỳ hài lòng mà nói: "Mình phát hiện ra mình đúng là thiên tài, quá có đầu óc kinh doanh bán hàng, đúng rồi, không phải lại có hàng mới sao, chụp ảnh sản phẩm thôi, sau đó mình sẽ gửi vào vòng bạn bè, có khi lại chốt được thêm mấy đơn nữa.
"
"Đúng rồi, Hinh Hinh của mình thật sự là mèo thần tài, lúc nào cũng có nguồn khách hàng dồi dào hết.
" Tô Yên thuận miệng nói: "Chỉ dựa vào cậu có khá nổi tiếng trong vòng bạn bè, lại là con người hiện đại luôn biết thay đổi mốt, nếu mà livestream bán hàng, có khi chúng ta sẽ kiếm được gấp đôi luôn.
"
"Đúng vậy.
" An Hinh vỗ đầu, nói: "Đây quả là ý hay, Tô Yên, tới lúc đó chúng ta cùng nhau ra nước ngoài, chưa bàn đến khuôn mặt của hai chúng ta rất ăn phấn, chỉ dựa vào thân phận của bọn mình, nếu dốc sức cho bên đó thì nhất định sẽ được rất nhiều người hưởng ứng.
"
Tô Yên vừa cười vừa nói: "Vậy chẳng phải chúng ta sẽ trở thành mấy người nổi tiếng trên mạng sao?"
"Chắc chắn là như vậy rồi.
" An Hinh chắp hai tay lại, bày ra vẻ mặt mơ mộng, nói: "Người vợ yêu dấu của cậu cả Lục tập đoàn Lục thị livestream bán hàng trực tiếp, tiêu đề giật gân như vậy, nhất định sẽ thu hút người xem và kiếm về cho chúng ta bộn tiền.
"
Tô Yên làm động tác bắn súng vào đầu An Hinh: "Được đó, cái đầu này càng lúc càng hữu dụng.
"
"Tô Yên, dường như mình đang nhìn thấy rất nhiều tiền rơi lả tả lả tả vào trong túi.
" An Hinh lộ ra dáng vẻ mê tiền.
"Chẳng phải cậu coi tiền như rác sao?"
"Đâu có giống nhau, hiện giờ mình đang phải tự lực cánh sinh lo cho cuộc sống, trước đây đều là tiêu tiền của gia đình mà.
" Không biết An Hinh nhớ ra chuyện gì mà bỗng xụ mặt xuống: "Cha mình định nghỉ hưu, giao công ty lại cho tên khốn An Minh, ông ấy vẫn luôn không ưa gì mình, tới lúc